Xoảng, xoảng, xoảng!
Liên tiếp mấy chiếc bình ngọc bị Lý ChâuNhi tức giận quăng xuống mặt đất vỡ nát, trong cơn thịnh nộ, trông nàngta thật đáng sợ. Không biết là sức lực này bộc phát ra từ chỗ nào củathân hình gầy yếu kia nữa. Tại sao ả ta lại trở về, hơn nữa những kẻ ởThượng cung cục kia rõ ràng là khinh người quá đáng, chẳng lẽ bởi vìnàng là phi tử, mà ả ta là Hoàng hậu sao?
“Nương nương, người đừng ném nữa, chuyệnnày mà truyền ra ngoài đối với Nương nương cũng không có gì hay cả!” Cẩm Y vội vàng kéo Lý Châu Nhi, đỡ nàng ta ngồi xuống ghế, bưng một chéntrà đến, “Nương nương, uống trà tiêu giận.” Nói thì dễ, nhưng cơn tứcnày cũng không phải nói tiêu liền tiêu, Lý Châu Nhi quẳng chén trà, cầmlấy cây quạt quạt mạnh một hồi: “Nếu như không có ả chen chân, bản cungđã sớm là Hoàng hậu rồi, bây giờ cũng sẽ không bị người ta xem thườngđến vậy, lại phải tiêu hao nhiều tâm tư như vậy.”
Nàng lấy khăn ra lau nước mắt: “Ả cònthích ra thủ đoạn quái dị như vậy, bảo ta phải viết cái gì mà ‘Chín kếđể mưu hại Hoàng hậu’, ngươi xem, ả xảo quyệt như vậy, nếu ta viết,chính là phạm thượng, không viết, chính là bất tuân lệnh của Hoàng hậu, ả bảo sẽ đánh ta, hơn bốn mươi trượng lần trước còn chưa tiêu đâu, nếubiết trước có ngày này, ta nhất định sẽ không hạ thủ nặng như vậy vớiLiêu thượng cung! Thật là tự bê đá đập vào chân mình, mà Hoàng thượngcũng thật là, lật lọng.”
“Nương nương, Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2175118/chuong-94.html