“Ta vẫn chưa có cơ hội hỏi một chút, Nhiếp công tử, ngươi là người nơi nào? Tại sao lại phải đến kinh thành?”
“Thì ra ngươi cho ta là người vùng khác?” Hắn ôn hòa nói: “Nhà ta vốn là thương nhân, thực không dám giấu giếm,ta cũng không phải là người trung nguyên, ta là người Hung Nô.”
Người Hung Nô? Thải Thải có chút nhạycảm, nghe nói gần đây Sở Cuồng có tra soát người Hung Nô, ngày hôm đócòn nghe hắn nói với người ta cái gì mà gian tế Hung Nô đã vào thành,cho nên nàng ghé mắt nhìn Nhiếp Lăng Phong, quan sát hắn.
“Ta biết người kinh thành có nhiều hiểulầm với người Hung Nô, cho nên mới nói thẳng ra, chính là sợ sao này lão bản biết được thân phận của ta sẽ hiểu lầm, gần đây Hung Nô nội loạn,Đại vương tuổi cao còn chưa sắc lập Thái tử, vì vậy mấy vị vương tử vìmuốn phô trương, mới liên tục khiêu khích Đại Sở. Mà mấy tên quý tộctham tiền lại càng ghê tởm hơn, lợi dụng cơ hội này nuốt chửng tài sảncủa dân chúng, tài sản nhà ta, cũng là như vậy mà bị đoạt đi, sau đó cảnhà đều bị giết hại, lúc đó ta vì đi buôn ở Đại Sở nên mới có thể tránhthoát một kiếp này, sau khi về nhà, rất đau lòng nên dứt khoát làm người Sở, định cư ở kinh thành.”
Hóa ra là như vậy, hắn trông cũng không giống đang nói dối.
“Thật ra ta tham tuyển, cũng là vì để tìm một mảnh đất để đặt chân, nếu lão bản hoài nghi, ta có thể rời đi.”
“Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2175099/chuong-102.html