Thải Thải bắt đầu thấy sợ, sau đó, nàng lại cảm giác đươc câu nói ấy có huyền cơ, mà người được ám chỉ đến, chính là Giai Mậu……
“Như Nguyệt, mau đưa bà ấy trở lại!”
Lệnh vừa được ra, Như Nguyệt đã phi thân, cầm cây nến trong tay đuổi theo bà lão kia.
Một lát sau, Như Nguyệt trở lại, mặt xámnhư tro tàn, đôi môi kết băng, run run rẩy rẩy nói: “Nương nương, trướcmặt là vách tường, ngõ cụt, mà bà lão kia, lại không còn thấy nữa!”
Vốn Thải Thải không tin có thần linh,nhưng hôm nay gặp phải bà lão rất kỳ quái, lời nói kia rõ ràng là ám chỉ chuyện kết thân của Giai Mậu cùng Khiết Đan vương tử. Đây là lần đầumọi người nhìn thấy chuyện kỳ lạ như vậy, Thải Thải nghĩ, chẳng lẽ thưthần bà bà hiển linh sao? Cho nên vẫn như cũ dẫn mọi người trở về, sauđó phân phó, chuyện hôm nay tuyệt đối không thể nói cho người khác biết, sau khi trở lại hoàng cung, Thải Thải sai người đặt một hương án hướngvề phía thư khố, dựng bài vị cho thư thần, đốt ba nén nhang, trong lòngthầm cầu nguyện: “Nếu như lần này Giai Mậu và Khiết Đan vương hòa thânlà do ông trời chủ định, cầu xin thư thần bà bà hiển linh, cho lời nhắcnhở.”
Nàng cắm hương, đợi thật lâu, để một băng ghế mọi người cùng ngồi, đến khi hương hoàn toàn biến thành tro, nhưngvẫn không có phản ứng gì cả.
“Tối nay, bản cung phải xuất cung lần nữa.”
“Nương nương!” Như Tâm cùng Như Ý quỳ xuống: “Nương nương không thể lại xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2175089/chuong-108.html