Bọn phu xe không thể hiểu, xe ngựa đangêm đẹp tại sao phải lấy sắt lá luồn dưới đáy, trang bị giống như tườngđồng vách sắt vậy, sau đó lại nghĩ dù sao cũng là Hoàng thượng đi tuần,trên đường đi có nhiều khả năng gặp gỡ gian tặc ám hại. Hoàng thượng làmột minh quân, tại sao lại bị ám toán được chứ? Vì vậy để bảo hộ SởCuồng bọn phu xe không hề biết mệt nhọc là gì đem hơn ba mươi chiếc xengựa bọc thêm sắt vào, xung quanh thân xe lại gia cố thêm một lớp lá sắt nữa.
Trung thu đi qua, khí trời nóng bức từ từ trở nên lạnh dần.
Thái hậu thế nhưng lại hết sức ủng hộThải Thải theo Sở Cuồng xuôi nam. Vì vậy vô cùng chủ động muốn vì ThảiThải, thay nàng chủ trì đại cục trong khoảng thời gian nàng không có ởđây. “Khiến mẫu hậu phải mệt nhọc rồi, thật ái ngại. Mẫu hậu, thật racon có thể ở lại……” Nhưng từ ánh mắt mà Thái hậu quăng đến, lời của nàng trở thành một lời nói càn, Thải Thải thức thời tự nhiên sẽ không nóinữa. Thật ra nghĩ đến phải sớm chiều ở chung trong một thời gian rất dài với Sở Cuồng, trong lòng Thải Thải vẫn còn giấu một chút tự ti không rõ ràng. Có một ý tưởng, đã bao nhiều lần chợt lóe lên trong đầu nàng, màbây giờ, nó đã biến thành thói quen.
Khi nàng ở quá gần Sở Cuồng, nàng đều rất sợ rằng, hắn sẽ sinh ra lòng chán ghét nàng.
Thật ra cho dù nàng căn bản không để ýđến ánh nhìn của người khác, nhưng khi đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2175082/chuong-112.html