“Chúng ta sẽ thi nấu món đậu hủ Ma Bà.”Lão gia tử kia khí thế ngất trời, đem chiếc hồ lô trong tay nhét vàongực Thẩm nhị thiếu, bộ dáng Thẩm nhị thiếu liền trở nên giống như mộtcon cún, đi theo sau hầu hạ ông ta: “Cao gia, ngài nhất định phải khiếnnha đầu không biết tự lượng sức mình kia phải đẹp mắt nha.”
“Yên tâm đi! Hừ, chỉ bằng nàng?” Ông haha ha ha cười to: “Ta nghĩ nàng ta chỉ mới ăn được mười năm muối mặn,bây giờ lại hồ đồ xông đến đây thôi.”
Thật khinh người quá đáng, Thải Thải caumày chống nạnh, đứng đó giữa ban ngày ban mặt, chờ quyết đấu với vị lãođầu bếp này, đột nhiên, nàng cảm thấy gáy cứng ngắc, cả người sợ runlên, tại sao lại có cảm giác chính mình bị thứ gì đó nhìn chằm chằm đếnnỗi sợ hãi? Nàng theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về hướng Phúc Mãn lâu đối diện, vừa vặn nhìn thấy cửa sổ rộng mở…… Bên trong giống như có ngườingồi đấy.
“Hà, tiểu cô nương ngươi có nhìn trờicũng vô dụng thôi!” Cao lão đầu đã xoắn tay áo, tay cũng đã rửa sạch,ngồi trên ghế nhận lấy sự phục vụ của con cún Thẩm nhị thiếu, đang nắmlấy mười ngón tay ông mà cắt tỉa. Thẩm nhị thiếu ngồi trên ghế, cườilạnh, ngoài miệng không lên tiếng, trong lòng lại đang nói ‘tiểu tốt như ngươi nhất định chết chắc rồi.’
Thải Thải lấy lại tinh thần, Như gia tam thông lập tức tiến tới, xoa bóp cánh tay, mang tạp đề cho nàng, săn săn sóc sóc.
“Tiểu thư, cái ông cụ này khinh người, tiểu thư cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174937/chuong-192.html