Hắn cúi đầu hạ một nụ hôn xuống tránnàng, “Trẫm cho nàng biết, trẫm sẽ không bỏ qua đâu, cho nên nếu nàngvẫn cho rằng nàng cứ như vậy là có thể khảo nghiệm trẫm, thì nàng sailầm rồi!” Hắn nhéo cái mũi nàng, “Đồ cà chớn, trẫm nói cho nàng nghe, ba năm trôi qua rất nhiều thứ đã thay đổi, nếu nàng không tỉnh lại, thìngười xui xẻo chính là nàng, chịu khổ cũng chính là nàng, đừng tưởngrằng nàng ngủ ba năm, chuyện tình trong cung sẽ biến mất!” Nói xong, hắn áp lên mặt nàng, thủ thỉ bên tai, “Ngốc nghếch, cái đồ ngốc nghếchnày!”
Đêm nay trăng tròn, Sở Cuồng nhìn trăngsáng, “Tiểu ngốc nghếch, đêm trăng tròn ba năm trước, nàng không đượcngắm, bao nhiêu lần trăng tròn nàng cũng không thấy được, lần này, không bằng nàng mở mắt ra, cùng trẫm ngắm chút được không?”
Nói xong, dùng ngón tay lật mí mắt của nàng, cẩn thận quan sát, chợt, đôi mắt hắn dính chặt vào mắt nàng.
Sở Cuồng chợt nóng lên, nhìn thấy trong tròng mắt của nàng, đồng tử dần dần hiện ra.
Hai con mắt chớp chớp hai cái. Gương mặt ngạc nhiên, nhìn Sở Cuồng.
……
“–”
Mắt to nhìn chằm chằm ánh mắt dài nhỏ hung ác nham hiểm.
Nàng vươn tay lên, dùng sức đẩy ngực hắn.
Nhưng mà, bình bịch, tim hắn nhảy lên bang bang.
Đẩy không nổi……
“Đáng chết, trẫm muốn nàng trả lời trẫm một vấn đề.” Hắn thâm trầm hỏi, đúng hơn là chất vấn.
Vấn đề này quẩn quanh trái tim hắn đãnhiều năm nay, thủy chung không có cách nào tháo gỡ được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174893/chuong-217.html