Chương trước
Chương sau




“Nàng vừa mới tỉnh lại, canh năm chúng ta đã phải ở đây vây quanh nàng ta rồi.” Thần phi ngủ không đủ giấc nêncòn chưa tỉnh táo, nàng dứt khoát dựa vào cột cung điện, “Ngủ……” Như phi hiện tại đã nhìn thấu tất cả, nên trở thành tỷ muội tốt với Thần phi,nàng đi qua, kéo lấy cánh tay nàng ta: “Muội không thấy phong thủy lạibắt đầu chuyển động sao? Đừng ngủ nữa, có trò hay xem rồi.” Thần phi nói thầm: “Trò hay cái gì chứ, chỉ là hoàng hậu nương nương tỉnh lại, bảochúng ta canh năm đến Phượng Tảo cung thỉnh an thôi.”

Như phi không nói lời nào, ngón tay dùng sức bấm trên đùi Thần phi, Thần phi liền lập tức tỉnh táo lại.

Đức phi đi tới, nói: “Như phi nói rất đúng, lần này, có trò hay để nhìn rồi.”

Ba người nói xong liền cùng tám vị phi tử khác nhìn lại, mọi người chưa từng gặp qua hoàng hậu, hiện tại có chútthấp thỏm lo lắng, tám người này từ khi mới vào cung đã bị ba vị Mai Lan Cảnh hoàng quý phi thống lĩnh, luôn nhìn sắc mặt ba người mà sống, hiện tại lại thêm một vị hoàng hậu, mọi người có chút sợ hãi, vì không biếtđược tính khí hoàng hậu lại sợ đắc tội với nàng, cho nên ai cũng yênlặng đứng, yên lặng theo dõi biến hóa.

Canh năm vừa đến, đại môn Phượng Tảo cung liền được mở ra, mười hai nô tỳ nối đuôi bước ra, trong tay mỗi ngườicầm một chiếc đèn cung đình màu vàng nhạt, vào buổi sáng u ám thế này,giống như những con đom đóm, y phục mỗi cung tỳ đều không giống với cung tỳ bình thường, là nam trang màu đỏ thẫm, tóc cũng búi theo kiểu namtrang, dùng vòng vàng búi lại, không khí này, rất long trọng…… Sau đólại có mười mấy cung nữ mặc y phục phấn lam đem nến đốt hai bên Phượngtảo cung.

Mọi người bỗng nhiên nhìn thấy, tấm biểnPhượng tảo cung ở trên đầu tỏa sáng lấp lánh, từ lúc nào lại có tẩm biển bằng vàng ròng này? Lóng lánh đến chói mắt.

Đợi một lát nữa —

Lúc này, tứ đại hoàng quý phi cũng đến, sau lưng đều cùng dẫn theo đến năm sáu nô tỳ.

Mọi người nhường đường cho hoàng quý phi, Mai phi, Lan phi, Hòa phi, ngoại trừ Như Ý, tất cả đều bị tình huốngtrước mắt làm cho sửng sốt.

Lúc này, Như Nguyệt Như Tâm mới ra ngoài, “Các vị nương nương, hôm nay giờ lành ngày tốt, nương nương quyết địnhmở cửa Phượng Tảo cung!”

Tất cả mọi người đều nghĩ, mở cửa cung mà thôi, cũng không phải khai trương cái gì, chẳng lẽ định làm buôn bánsao. Ai ngờ Như Nguyệt lại xách ra hai chuỗi pháo lớn, phi thân lên,chia ra treo hai bên mái hiên Phượng Tảo cung, tiểu thái giám đứng ởdưới đốt.

Bùm bùm, một hồi âm thanh hỗn loạn, chấn động cả một vùng.

“Các vị nương nương, hoàng hậu nương đã chuẩn bị xong, xin các vị nương nương đi vào thỉnh an.”

“Được……”

Cùng kêu lên một tiếng dịu dàng, họ từđại môn đi vào, khi tiến vào nội viện Phượng Tảo cung, chỉ khắp nơi đềulà hoa cỏ xinh đẹp mỹ lên. Đi vào trong sâu hơn, lại càng kinh hãi, thấy có nhiều loại hình cụ, bên ngoài lại có tám chum đựng nước dùng để cứuhỏa. Vào sâu thêm một tầng, vừa lúc nhìn thấy đại môn của đại điệnPhượng Tảo cung được đẩy ra, mọi người liền đi vào xếp hàng, phía trênchưa có ai cả, vì vậy họ chia làm hai nhóm, đứng quan sát tình huốngxung quanh.

“Hoàng hậu nương nương giá lâm ~”

Mọi người nghiêng đầu, nhìn thấy ThảiThải một thân y phục hoa lệ, cùng mấy cung tỳ thân cận bước vào từ cửa,phượng bào màu vàng kéo thật dài, trên đầu đầy trang sức hoa lệ tinhxảo, tay nắm dải lụa, vững vàng đi vào. Tân phi tử khi nhìn hoàng hậulại có cảm giác như khi nhìn thái hậu vậy, mà không, so với thái hậu lại càng nghiêm túc, bức người hơn.

Thải Thải đi vào, bước mấy bước liền đến ghế, sau đó bèn ngồi xuống.

Mọi người rối rít quỳ xuống, “Nô tỳ, thỉnh an hoàng hậu nương nương!”

Thải Thải để cho bọn họ quỳ, là để lập uy.

Sau đó mới nói: “Mọi người đứng vậy. Mời các muội ngồi.”

Sau đó mọi người theo thân phận cao thấp, thời gian vào cung dài ngắn, chia ra ngồi vào hai hàng ghế gỗ hai bên.

Tứ quý phi dĩ nhiên là ngồi ở hàng đầu.

Thải Thải quét qua mặt mọi người, trênmặt họ đều mang nụ cười, nhưng đa phần đều có chút giả tạo. Nàng nói:“Bản cung ngủ đến ba năm, ba năm nay, làm phiền bốn vị muội muội, thaythế bản cung xử lý mấy chuyện vụn vặt trong cung.”

Tứ quý phi nói: “Vì hoàng hậu nương nương phân ưu, là bổn thận của chúng thần thiếp.”

“Rất tốt, nhưng mà giờ bản cung đã tỉnh, cho nên quyết định thu hồi quyền trách hậu cung, sau đó lại phân chia ra lần nữa.”

“……” Mai phi Lan phi đoán được có chuyệnnhư vậy, chẳng qua không nghĩ đến là động tác nàng lại nhanh như thế, họ quản lý hậu cung ba năm, căn cơ đã ăn sâu, chẳng lẽ, giờ nói nộp liềnnộp sao? Cho nên tất cả mọi người đều không lên tiếng, cúi thấp đầu.

“Thế nào, các ngươi không muốn sao?” Thải Thải hỏi.

“Hoàng hậu nương nương, thần thiếp tựnhiên biết sau khi hoàng hậu nương nương tỉnh lại, sẽ thu hồi quyềntrách, chẳng qua thần thiếp lo lắng cho thân thể hoàng hậu nương nương,hơn nữa ba năm qua nhiều chuyện xoay chuyển đổi dời, nương nương có thểcó thể còn chưa rõ kỹ càng tình huống trong cung nữa.” Mai phi cười nói: “Thật ra thì hoàng hậu nương nương, nên nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày đã, sau đó chúng thần thiếp sẽ thay phiên đi giải thích tình huống hậu cung bây giờ, chuyện các đại thần, sau đó sẽ giao lại, như vậy chẳng phảirất thỏa đáng hay sao?”

Hừ, còn nhớ rõ lần trước chỉ một năm thời gian, trên mấy quyển sổ sách kia, nội dung trên đó đã nhiều bẫy rập như vậy, nàng còn trông cậy vào việc các nàng ta sẽ giải thích cho nàngsao, Thải Thải cười một tiếng: “Không cần, hôm nay giao lại luôn đi, bản cung sẽ phái người đến cung các muội thu hồi chìa khóa.”

Lan quý phi nói: “Hoàng hậu nương nươngbệnh nặng mới khỏi, cứ vội vàng thu hồi quyền trách như vậy, chẳng lẽlại không tin tưởng năng lực thần thiếp ư?” Nàng trầm giọng: “Mặc dùnương nương vào cung đã nhiều năm, nhưng năm đầu tiên, nương nương đãngã bệnh xuất cung, sau đó lại là ba năm bệnh nặng, chẳng lẽ nươngnương một chút cũng không để tâm đến việc chúng thần thiếp khổ cực duytrì nhiều năm như vậy mà đột nhiên thu lại, giống như sự nghiệp mà chúng thần thiếp khổ tâm giữ gìn, lại đột nhiên khôi phục lại trạng thái hỗnloạn ban đầu vậy sao?”

“–”

“Bản cung cũng không phải muốn độc chiếmcả quyền trách, từ xưa nay hoàng hậu cùng quý phi cùng thống trị hậucung, đó là nguyên tắc, bản cung cũng không có lá gan đi phá hủy nó, chỉ là bây giờ các ngươi phân chia không đều, bản cung thu lại, sau đó tiến hành phân chia, như vậy mọi người càng có thể thoải mái hơn.” Nói xong, nàng vỗ bàn một cái: “Quyết định vậy đi, bản cung sẽ bảo Như Nguyệt,Như Tâm đến từng cung thu hồi chìa khóa, chuyện đã định, đây chẳng qualà bản cung muốn thông báo cho mọi người, chứ không phải là cùng mọingười thương lượng.”

Nói xong, nàng đứng dậy, xoay người bước đi.

Các phi tử chỉ có thể vạn phúc: “Cung tiễn hoàng hậu nương nương.”

“……”

Thải Thải vẫn bước đi vững vàng như cũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.