Thải Thải sâu kín thở dài một hơi, nghỉngơi đã lâu như vậy, giờ lại đột ngột phải dùng đầu óc, thật đúng là cóchút mỏi mệt. “Chẳng qua là giữ chìa khóa, lại giữ lâu như vậy.”
“Đúng vậy, chỉ có mỗi tỷ của em là ước gì mình được giao thôi, còn những người khác, phải gặp bao nhiêu khó khăn đấy ạ.”
Nói xong, Thải Thải bắt đầu kiểm tra lại chìa khóa, sau đó cho trở về chiếc hộp đen.
Sở Cuồng đi vào, nhìn thấy, liền cười:“A, chưởng quầy định khai trương sao? Chúc mừng chúc mừng, nhiều chìakhóa quá nha, nàng đếm thấy đủ chưa?”
Thải Thải để chìa khóa xuống, “Hôm naychàng tới trễ, chàng nói, muốn thiếp vừa mở mắt ra đã nhìn thấy chàng.Nhưng khi thiếp mở mắt ra thì chưa đến canh năm, chàng đi đâu hả?”
“Sao nàng không tìm trên sàn nhà thử,không chừng là bị thân thể mập mạp của nàng đạp xuống giường rồi.” Nóixong, hắn ôm lấy nửa eo nàng: “Trẫm thấy, giường này không đủ lớn, thôithì làm lại chiếc khác lớn hơn đi, như vậy chúng ta nằm trên đó, lăn lật thế nào cũng không sao cả.”
Sau đó Tiểu Đức đi vào mang theo một xấp tấu chương, Sở Cuồng ngồi trong thư phòng nhỏ ở Phượng Tảo cung mà phê duyệt.
Thải Thải thì vào phòng ngủ đọc sổ sách,hai người bận rộn, không nói câu nào, chỉ là vì câu nói kia của SởCuồng, bây giờ trẫm không thể rời nàng được, cùng ở trong một phòng, ailàm việc nấy, mặc dù không nói ra lời, nhưng trong lòng biết được đốiphương đang ở đâu, như vậy cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174881/chuong-222.html