Thật ra, chính nàng cũng không rõ đượcquan hệ của bọn họ là bằng cách nào để tiến từng bước đến tình trạnghiện như bây giờ. Giống như ấn tượng về lần đầu tiên nhìn thấy Sở Cuồng, dường như đã bất tri bất giác biến mất.
Nàng vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve hai gò má hắn, cảm giác dịu dàng như gió xuân chợt tựa chuồn chuồn lướt nước lướt qua.
Tựa như hắn thật say mê.
Có thể nhận thấy, hắn rất thích thú, rất vui vẻ.
Nàng chưa từng mơ ước đến sẽ có được một ngày như vậy.
Nhưng tình cảm của con người, cũng thật khó đoán.
Nơi này là Tụ hiền hội quán, Thải Thải cầm một quân cờ, sau đó nhìn quân cờ trắng trượt xuống tà tay áo.
Quân cờ thật lạnh.
Tụ hiền hội quán bây giờ cũng thật lạnhlẽo, kể từ ba năm trước đây, sau khi Nhiếp Lăng Phong đi rồi, nàng cũnggiống như chìm vào giấc ngủ say vậy.
Thậm chí hoàn toàn không nhớ được trong mộng đã thấy qua cái gì.
“Nơi này nên chọn một chưởng quầy mới, đáng tiếc không biết có thể còn tìm được một người như Nhiếp Lăng Phong hay không nữa.”
Quay đầu lại nhìn thấy Sở Cuồng đang ngồi bên cạnh bàn nhìn tranh chữ chợt ngẩng đầu lên, mím môi, tỏa mùi ghen tức.
Hắn rất hẹp hòi mà nói: “Nàng vẫn còn nhớ tên chẳng ra gì đó sao.”
“Hắn cũng không phải là chẳng ra gì, thật ra hắn có sở trường của hắn. Trên thực tế chàng cũng nhìn ra được,Nhiếp Lăng Phong tuyệt đối không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174826/chuong-249.html