Xếp chữ: Khuynh Thành
A Đức hoàn thành mọi thủ tục xong, mở cửa đi vào, thấy thiếu gia thiếu phu nhân một xem TV một chơi game. Nói: “Đi thôi, chúng ta đến tháp Lôi Phong[1] chơi, sau đó ra phố ăn cơm.” Nhìn hai bé ngốc đều chậm rãi quay lại nhìn hắn, trên mặt Bánh Bao lại lộ ra vẻ sáng rực, buông PSP xuống, nói thầm với Sở Cuồng: “A Đức muốn đi theo chúng ta kìa.”
[1] tháp Lôi Phong, Hàng Châu:
“Không cho.” Sở Cuồng tắt TV, nhảy xuống giường, khép hờ mắt nhìn A Đức: “Ngươi ở lại đây, đưa chìa khóa xe cho ta.” Thải Thải sửng sốt, thầm nghĩ không biết Sở Cuồng học lái xe khi nào chứ? Sở Cuồng có phần đắc ý: “Ha ha, nương tử không ngờ phải không, trẫm đã thi lấy bằng luôn rồi, dù sao chúng ta đã đặt chân đến đây, sao có thể không biết cách cưỡi ngựa ở đây được chứ? Thiên hạ tuyệt đối không có con ngựa nào là trẫm không thuần phục được cả.” Bánh Bao tin sái cổ gật đầu, A Đức om sòm: “Thiếu gia, cái bằng lái đó của cậu là tôi tốn tiền mua được, chứ nếu đợi đến khi có cuộc thi thì quá phiền toái, bây giờ nhiều lắm cậu chỉ có thể xem như là biết lái mà thôi, chạy trong bãi đỗ xe còn đỡ, chạy trên đường chính là muốn tìm chết đấy.”
Sở Cuồng cau mày, rất ngại cho cái tên A Đức dông dài này: “Chẳng lẽ trẫm ra khỏi cửa, đều phải giống như mấy nữ nhân mềm yếu ẻo lả, không thể tự mình đi được sao?!”
“Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174623/chuong-349.html