Tiêu Lương Thần nằm ở dưới thân Công Tử Lăng không ngừng chảy nước mắt. “Ngô… Lăng ca ca… Ta thật là khó chịu…”
Công Tử Lăng nhìn người dưới thân cắn môi, khuất chảy nước mắt, tâm đều đau theo. Nhẹ nhàng nhẹ nhàng cởi y phục của Tiêu Lương Thần, dán thân thể mình lên.
“Thần Thần không khóc… Thần Thần ngoan… Lăng ca ca yêu ngươi.”
“Tới, Thần Thần, cho ta…” Công Tử Lăng nắm chân Tiêu Lương Thần, từ từ gặm cắn của Tiêu Lương Thần, từ từ đem phân thân mình đưa vào.
“Ngô… Lăng ca ca… Đau…” Tiêu Lương Thần ô ô khóc, run rẩy cào Công Tử Lăng.
“Thần Thần ngoan… Ngươi thả lỏng… Như vậy… Ta cũng đau… Ngươi thả lỏng…” Công Tử Lăng khó chịu liên tục rơi mồ hôi, hắn tiếp tục ở dưới hạ thân thiên hạ, từ từ đưa toàn bộ phân thân vào trong.
“Ngô… Thật lớn… Ách… Lăng ca ca… Đau quá…”
Công Tử Lăng ôn nhu cười cười.”Thần Thần, Lăng ca ca sẽ điểm nhẹ…”
Nụ hôn của hắn, chậm rãi từ trên cổ của y dời đến trên bờ môi của y, môi mỏng lửa nóng mới vừa đụng chạm đến bờ môi trơn mềm của y, tựa như ma nhập, cướp lấy thật sâu, gặm cắn, đầu lưỡi có lực, bá đạo tách mở ra đôi môi y, cường thế xông vào, cuồng vọng chiếm lấy, triền miên hôn. Lĩnh vực nhỏ hẹp của y không chịu nổi hắn lửa nóng, từng tấc theo hắn luật động tăng lên, Tiêu Lương Thần cảm thấy phía dưới bị hắn căng tràn như sắp nứt ra.
Đau đớn nhè nhẹ lại không thể bỏ qua rất nhanh truyền khắp từng tế bào quanh thân, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-da-kieu-nhu-vay/1508309/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.