“Công Tử Niệm.” Tiêu Lương Thần nhàn nhạt nói.
Tiêu Lương Thần xoay người, nhìn Công Tử Lăng.”Công Tử Lăng, ta muốn ta nhớ mãi không quên, lúc nào cũng hành hạ ngươi, ta muốn ngươi vĩnh viễn nhớ kỹ Cố Vân, vĩnh viễn nhớ kỹ nữ nhi của chúng ta, vĩnh viễn nhớ kỹ sai lầm phạm vào phạm vào, Công Tử Lăng, sau đó ngươi nếu là dám làm Niệm Niệm bị thương mảy may, ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi…”
Tiêu Lương Thần nhón chân lên tiến đến bên tai Công Tử Lăng. “Một ngày nào đó ta muốn đi xuống phía dưới tìm tiểu công chúa của ta, tìm Cố Vân của ta, ta sẽ mặc giá y bị máu tươi của ta nhuộm đỏ gả cho hắn, ta muốn chúng ta có thể trường tương tư, là ta đã chọn sai người, sở dĩ, ta sẽ ở dưới và Cố Vân vẫn nhìn ngươi, nhìn ngươi rơi vào vực sâu vô tận, nhìn ngươi vạn kiếp bất phục, Công Tử Lăng, ta yêu Cố Vân.”
Công Tử Lăng vung tay lên, khiến cung nữ bế hài tử xuống dưới, dùng sức cầm lấy tay của Tiêu Lương Thần, đỏ mắt, hắn hung hăng nhìn y, đột nhiên mềm nhũn như không có khí lực, Cố chấp hắn Tiêu Lương Thần, đầu chôn ở trên bả vai của y. Cố chấp nói. “Thần Thần, ngươi là của ta… Ngươi là của ta… Ngươi không nên đi tìm người khác, ta đối với ngươi lại tốt một chút, ngươi không cần nên đi tìm người khác, ta chỉ có ngươi…”
“Hoàng thượng, ngươi đem Cố Vân của ta trả lại cho ta, đem hài tử của ta trả lại cho ta, đem vui sướng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-da-kieu-nhu-vay/1508307/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.