Niên phi biết Công Tử Lăng nhất định sẽ đến tìm hắn, nhưng nhìn đến hắn vẻ mặt máu và nước mắt chạy tìm hắn thì, hắn vẫn không nhịn được lại càng hoảng sợ.
“Niên phi, ngươi có biện pháp có đúng hay không, ta van cầu ngươi, mau cứu Thần Thần, có được hay không?” Công Tử Lăng lôi kéo tay của Niên phi, cả người đều đang không ngừng run rẩy.
“Thế nào, y sinh hài tử đem ngươi sợ đến như vậy, hoàng thượng tôn quý của ta.”
“Niên phi, đều là máu… Tất cả đều là máu… Y sắp không được… Ngươi mau cứu y đi…”
Niên phi ngồi xuống, nhìn thất thần Công Tử Lăng.
“Máu của Niên thị nhất tộc có thể cứu hắn, chỉ là… Ta cần một vị thuốc dẫn.”
“Thuốc dẫn gì?”
“Máu hài tử thân sinh của y?”
Công Tử Lăng nhìn Niên phi, cười ra nước mắt, hắn đột nhiên cảm thấy một cảm giác vô lực dày đặc, ai có thể tới nói cho hắn biết… Hắn nên làm cái gì bây giờ…
Thần Thần một hồi sẽ… Hận chết hắn đi…
P/s: ta cứ nghĩ sau đó sẽ là ngọt nhưng không phải, nó còn ngược đau tim hơn >-<
——————
Niên phi đổi xong máu, ngã xuống đất ôm ngực thở dốc, hiện tại y Tiêu Lương Thần đã bình yên vô sự, mà Niên phi, phỏng chừng sống không quá ngày mai đi…
“Ngô… Ách…” Tiêu Lương Thần tỉnh lại, y có chút mộng chống người. “Niên phi? Ngươi tại sao sẽ ở người này? Khụ khụ…”
“Thần ca ca, ngươi sinh ra được hai hài tử xinh đẹp, một tiểu công chúa, một tiểu hoàng tử.” Niên phi cười sờ lên tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-da-kieu-nhu-vay/1508300/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.