Mạnh công công đã từng nghe thấy những lời này một lần, nhưng hôm nay khi được nghe từ chính miệng bệ hạ lại cảm thấy có chút thót tim.
Đáng sợ đáng sợ!
Thủ đoạn của kẻ đứng sau lưng việc này đúng là đáng sợ!
Mạnh công công nghĩ thầm.
Bệ hạ kể chuyện này với tiểu thư, cũng không biết là tiểu thư có lo lắng hay không…
Mạnh công công di chuyển ánh mắt, thì nhìn thấy Chung Niệm Nguyệt đang ngẩng mặt lên, lười biếng dựa vào ghế, hỏi: “Bệ hạ tin những lời này sao?”
Tấn Sóc Đế cúi đầu: “Niệm Niệm tin sao?”
Chung Niệm Nguyệt lắc đầu nói: “Đương nhiên ta không tin. Thứ nhất, vị Lương tướng quân này đã giao chiến ba ngày, sau đó thì bị bắt lại, rồi chạy thoát được khỏi Ngu Thành, bị binh lính Nam Giao đuổi theo hơn hai mươi dặm, cả người đầy vết thương mà tìm được ngoại tổ phụ của ta. Sau đó ngoại tổ phụ lại dẫn quân chạy tới Ngu Thành, mà vị Lương tướng quân này cũng theo ông lên chiến trường, còn đỡ ngoại tổ phụ của ta tới một góc nghỉ tạm, hơn nữa còn chém đứt đầu một người, mà cái đầu này không phải là đầu của binh lính. Mà chính là đầu của mãnh tướng dưới trướng Đại vương tử của Nam Giao Quốc. Lại còn nhanh nhẹn chạy về phía ngoại tổ phụ ta chắn mũi tên cho ông mà chết…”
Chung Niệm Nguyệt cười nói: “Ông ta có bốn đầu tám chân, thân thể làm bằng sắt, trái tim của bồ tát sao?”
Tấn Sóc Đế không nhịn được mà bật cười.
“Không tệ. Những việc này nếu tách ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chinh-la-thien-ha/352636/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.