Các cung nhân vội vàng sắp xếp. 
Tuy rằng lúc này đã là mùa xuân nhưng chỉ sợ địa phương kia vẫn lạnh như cũ, vì vậy không thể không mang theo bình nước nóng, áo choàng, hương liệu, ngay cả đồ chơi cũng mang theo một hộp. 
Các cung nhân đã hầu hạ nàng gần ba năm, đương nhiên biết được vị tiểu thư hay ngủ ở Noãn các kia yếu ớt tới mức nào. 
Tấn Sóc Đế ngồi yên ở đó nhìn qua, cười nói: "Không mang theo sách?" 
Chung Niệm Nguyệt trả lời ngay lập tức: "Không mang, không mang." 
Tấn Sóc Đế: "......Được." Cũng không trách cứ Chung Niệm Nguyệt 'không học vấn không tài năng'. 
Thời gian gần đây Tấn Sóc Đế luôn bận rộn với chính sự, hiếm khi nào có thời gian rảnh mà ngồi nói chuyện phiếm như vậy. 
Mạnh công công liền hiểu rõ. 
Là do ông mắt mờ, vốn cho rằng Chung tiểu thư cùng bệ hạ không còn thân cận như lúc ở huyện Thanh Thủy nữa, nhưng thật ra bệ hạ bận tới mức không bước một chân vào hậu cung. Nhưng lại muốn đưa tiểu thư vào cung, ngủ qua đêm ở Noãn các, thì đúng là hiếm có. 
Còn nữa.... 
Khi Mạnh công công nghĩ đến đây, ông liền ngẩng đầu lên nhìn về phía Chung Niệm Nguyệt. 
Thiếu nữ kia đã cao hơn một chút, cùng với tiểu cô nương khi xưa thường khóc trong lòng bệ hạ đúng là khác nhau rất nhiều. 
Vòng eo nàng nhỏ nhắn, dáng người thướt tha, nàng xinh đẹp một cách kinh ngạc. 
Đương nhiên nam nữ hữu biệt. 
Đúng là ông đã phạm lỗi ngu ngốc. 
Vẫn là bệ hạ cân nhắc chu toàn. 
Mạnh công công 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chinh-la-thien-ha/352563/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.