Đột nhiên Chiêu Dương liếc sang hai tên thuộc hạ thân cận của Nhậm Thái Tuấn, để đạt được chiến thắng lần này Nhậm Thái Tuấn đã phải đánh đổi hàng trăm binh sĩ và cả hai tên thuộc hạ thân cận này, chưa tính đến chuyện bị trọng thương.
- Thuộc hạ đi ngay!
Trương Vệ và Trương Vinh đồng thanh lên tiếng, sau khi nhìn thấy Nhậm Thái Tuấn vẫy tay ra hiệu cho họ lui xuống.
Trương Vệ liền bước tới khép chặt cánh cửa phòng ngủ, Trương Vệ cùng một đám thuộc hạ trở vệ Nhậm gia chuẩn bị cho việc khởi binh ngày mai, Trương Vinh thì cùng một đám thuộc hạ cẩn thận canh chừng trước cửa bảo vệ sự an nguy của Nhậm Thái Tuấn.
Nhìn thấy cánh cửa phòng khép chặt, Chiêu Dương mới nhớ đến việc người đàn ông này đêm nay sẽ ở lại phòng cô.
Cô biết hắn nói được thì sẽ làm được.
Trong lòng Chiêu Dương cảm thấy thấp thỏm không yên, cô ngồi bất động trên đùi hắn không dám có bất kỳ động tĩnh gì, cho dù cả đêm cô phải giữ nguyên tư thế này cô cũng sẵn lòng, khéo dài được bao lâu thì hay bấy lâu.
Nhậm Thái Tuấn dường như nhìn thấu được sự lo lắng trong lòng cô, hắn nhếch môi cười nhẹ cất giọng kiêu kỳ.
- Bổn Vương không có thói quen ngủ cùng với người khác, chúng ta hãy uống trà trò chuyện.
Vừa nghe Nhậm Thái Tuấn nói vậy Chiêu Dương liền vui mừng như cá gặp nước, cô nhìn hắn.
- Để thiếp rót cho chàng một tách trà.
Chiêu Dương cười tươi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chieu-hien-cua-thuan-de/2294472/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.