Chiêu Dương nhìn thấy một đám vô dụng sợ chết, trong lòng khinh thường.
- CMN!
Làm bổn cô nương thật mất hứng.
Chiêu Dương thầm mắng một câu, rồi đặt Truy Hồn Kiếm trở về vỏ kiếm.
Nhìn thấy Truy Hồn Kiếm thật ngoan ngoãn trở về vỏ kiếm, Chiêu Dương mới chợt hiểu.
Thì ra vừa rồi Truy Hồn Kiếm đã ngửi thấy mùi máu tanh, nên mới lần mò đến đây.
- Cảm ơn cô nương đã ra tay hiệp nghĩa.
Đột nhiên nam nhân lên tiếng, lôi về suy nghĩ của Chiêu Dương.
Chiêu Dương quan sát hắn, từ trên người hắn Chiêu Dương có thể nhìn thấy sự uy nghiêm của một thủ lĩnh.
Chiêu Dương cẩn trọng ngồi xuống bên cạnh hắn.
- Ngươi có sao không?
Chiêu Dương nhìn hắn lên tiếng, nam nhân kia gượng người ngồi dậy, lết về phía sau dựa lưng vào thân cây cổ thụ.
- Cô nương, cảm ơn cô đã cứu tôi.
Ơn cứu mạng này, tại hạ không biết phải lấy gì để báo đáp.
Trong lúc nam nhân còn đang cố gắng nói chuyện, đột nhiên trong miệng hắn phun ra một ngụm máu.
Chiêu Dương phản ứng cực nhanh, cô nhích người sang một bên, tránh làm bẩn y phục trên người mình.
Cô chỉ sợ lỡ Nhậm Thái Tuấn nhìn thấy nhất định tra hỏi cô đã đi đâu, tới lúc đó cô thật sự không biết phải nên giải thích như thế nào.
Chiêu Dương nhìn hắn không nói gì, nam nhân này tự biết mình không thể cầm cự được lâu.
- Cô nương chúng ta được gặp nhau cũng là cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chieu-hien-cua-thuan-de/2294461/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.