Nhậm Thái Tuấn vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm nghị của mình, từ tốn gật nhẹ đầu, hắn hiểu rõ trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Nàng là muốn hắn ở bên cạnh ủng hộ nàng, nếu nàng đã tự tin như vậy, thì hắn cũng sẽ tận lực ủng hộ nàng.
Nhậm Thái Tuấn và Chiêu Dương dường như được ông trời an bài hai người phải thuộc về nhau, chỉ cần trong lòng một trong hai người suy nghĩ đến điều gì, thì đối phương sẽ hiểu rõ.
Chiêu Dương nhìn Mã Đà Lam cất giọng kiêu hãnh.
- Thái tử, người cứ yên tâm, mặc dù ta là phận nữ nhân chân yếu tay mềm, nhưng nữ nhân của Tống Quốc không hề thua kém, ngược lại còn mạnh mẽ hơn nữ nhân ở trên thảo nguyên của ngài.
Lời nói tự tin mang theo vẻ kiêu ngạo của Chiêu Dương, khiến Mã Kha Lam hơi bất an trong lòng.
Chiêu Dương là đang nói với bọn họ, đừng nên khinh thường nữ nhân Tống Quốc của nàng ta.
- Vương Phi, tại hạ không hề xem nhẹ khả năng của người.
Ta chỉ sợ binh khí này sẽ khiến Vương Phi bị thương.
Thật ra Mã Đà Lam không hề quan tâm đến sự an nguy của Chiêu Dương, hắn chỉ muốn tỏ ra phong thái của một vị thái tử khoan hồng độ lượng.
Chiêu Dương nở một nụ cười nhàn nhã, trong ánh mắt lộ rõ sự khinh bỉ, nàng ghét nhất là những kẻ khẩu phật tâm xà.
Trong lòng thì ước gì nàng thua một cách thảm hại, ngoài miệng lại tỏ ra ân cần.
- Tạ ơn thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chieu-hien-cua-thuan-de/2294423/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.