Mạc Thành không cần suy nghĩ liền đáp.
- Theo thần biết hoa Bồ Công Anh được mộc ở phía Tây của Tống Quốc, mấy năm nay thần đã cho người đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không có manh mối gì cả.
Trên nhân gian có lời đồn, có người từng nhìn thấy hoa Bồ Công Anh tại Đa Tình Cốc.
Mạc Thành nói đến đây chợt dừng lại ánh mắt bất lực nhìn xuống đôi tay của mình, một lúc sau hắn ngẩn đầu nhìn Chiêu Dương nhẹ giọng nói tiếp.
- Nhưng Đa Tình Cốc ở đâu.... thần thật sự không rõ.
Hắn đã nghiêng cứu về loại hoa này rất lâu nhưng vẫn chưa có duyên gặp được.
Chiêu Dương nhìn Mạc Thành nghiêm túc nói.
- Mạc thái y, người hãy cố gắn kéo dài mạng sống của Hoàng Thái Hậu, hai ngày sau ta sẽ mang dược thảo Bồ Công Anh về cho người dùng làm thuốc giải.
Ánh mắt kinh ngạc của Mạc Thành nhìn thẳng vào mặt Chiêu Dương, hắn đã tốn công phí sức bấy nhiêu năm nhưng một cái lá của hoa Bồ Công Anh hắn cũng chưa từng được diễm phúc nhìn thấy, huống hồ gì là hoa.
Khẩu khí của Chiêu Quý Phi quá ngạo mạng, người dám chắc chắn rằng mình có thể tìm được hoa Bồ Công Anh sao?
Chiêu Dương nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Mạc Thành, nàng trầm tỉnh trấn an hắn.
- Mạc thái y cứ yên tâm, ta nói được thì sẽ làm được.
Lời cam kết của Chiêu Dương vẫn không thể thiết phục được Mạc Thành, hắn không tin vào năng lực của Chiêu Quý Phi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chieu-hien-cua-thuan-de/2294361/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.