18.
Thẩm Kính Hằng ý thức được Tạ Viên đã bị người khác tính kế.
Trương Nhượng căn bản không phải thủ hạ của Tạ Viên.
Nói chính xác, hắn thậm khí không phải là người Đại Tề.
Thẩm Kính Hằng nói như đinh đóng cột: "Ngươi là người Bắc Nhung Quốc."
Trương Nhượng lúc này mới quay đầu nhìn hắn, khoé mắt có một đường vân thật sâu. Hắn ta ấm giọng giống ngày xưa nịnh nọt Thẩm Kính Hằng: "Vẫn là bệ hạ thông minh."
"Có điều... vẫn muộn rồi."
Tạ Viên cuối cùng cũng biết bản thân bị lợi dụng nên mở miệng muốn la lên. Không đợi hắn ta phát ra âm thanh, cơ thể liền bị một thanh trường thương xuyên qua. Tạ Viên ngây ngốc cúi đầu nhìn thanh trường thương xuyên ra từ ngực chảy theo máu tươi.
Một người thanh niên mặc quần áo Cấm Vệ quân bước ra từ sau lưng hắn ta, cười chắp tay với Thẩm Kính Hằng trên đài cao: "Nghe qua uy danh của Hoàng đế bệ hạ Đại Tề. Lần đầu gặp mặt có chỗ không biết nên chưa kịp chuẩn bị quà gặp mặt gì."
Hắn dùng sức đạp chân Tạ Viên, đối phương vô lực ngã trên mặt đất.
Người thanh niên kia lại giẫm dưới chân, dùng đế giày đè lên mặt Tạ Viên, trên mặt cười tủm tỉm.
"Giao tên phản tặc này cho bệ hạ làm thành ý đi."
Thẩm Kính Hằng dù chưa gặp người này nhưng trước mắt cũng đã biết rõ thân phận của đối phương.
Người thanh niên kia chính là sói mà Tạ Viên đã dẫn vào nhà. Có điều dáng vẻ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-muon-song-sot/3437025/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.