Mười bốn tháng tám.
Thọ đản của Hoàng đế. Trong cung giăng đèn kết hoa, tổ chức linh đình.
Tiểu thái giám chuẩn bị ở tiền điện bận rộn cả một ngày, vất vả lắm mới có thời gian ở trong góc nghỉ ngơi chút.
Đây là năm đầu tiên hắn vào cung, nhìn đồ trang trí sặc sỡ trong cung, nghe được trong chính điện truyền đến tiếng đàn sáo, không khỏi thở dài: "Mẹ ơi... Thọ yến của Hoàng thượng thật vĩ đại."
Yến hội còn chưa bắt đầu, vẫn có không ít đại thần mặc triều phục lần lượt ra vào.
Đêm nay, chúng thần trong triều cùng thân quyến hoàng thất đều sẽ tới đây, là thời điểm thiếu người làm nhất. Tiểu thái giám không dám nghỉ ngơi quá lâu, đang định trở lại tiền điện hỗ trợ. Không ngờ hắn vừa đứng thẳng dậy liền nghe thấy ở góc rẽ vang lên một giọng nói lanh lảnh.
"Tạ thủ phụ."
Giọng nói này hơi quen tai.
Tiểu thái giám không dám động đậy. Hắn bối rối nhìn xung quanh rồi lại nhích người vào trong. Chỗ hắn đứng là điểm mù của mắt, cộng thêm sắc trời đã tối. Hai người bên ngoài nhất thời không phát hiện đang có người thứ ba nghe lén.
Tạ thủ phụ: "Công công gần đây có khoẻ không."
"Để ngài lo lắng rồi." Giọng người kia rõ ràng không vui: "Thủ phụ có việc cứ nói thẳng, không cần thiết phải quanh co như vậy. Bên kia vẫn đang đợi ta trở về đấy."
Nghe thanh âm của đối phương cùng ngữ khí, chắc hẳn là thái giám trong cung.
Tiểu thái giám có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-muon-song-sot/3437023/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.