2.
Cũng may Thẩm Kính Hằng không cầm thú đến mức động thủ với người bệnh.
Nói là ngủ cùng, thực chất là ngủ cùng phòng.
Để tránh vết thương trên vai Thôi Thanh Nghi, Thẩm Kính Hằng chọn nghỉ trên ghế nhỏ ở gian ngoài. Trên mặt các cung nhân hầu hạ lộ ra vẻ khó xử. Chiếc ghế nhỏ mềm mại kia tuy rằng có thể dùng để nghỉ ngơi nhưng không thoải mái bằng giường to.
"Ngây ra đấy làm gì, không nghe rõ lời bệ hạ sao? Còn không mau đi chuẩn bị đồ."
Cuối cùng, đến khi thái giám bên cạnh Thẩm Kính Hằng lên tiếng, mọi người mới vội cúi đầu tản đi.
Thôi Thanh Nghi có chút ngạc nhiên.
Nhất thời lại quên, thân là Hoàng hậu "hiền thục" thì nàng nên khuyên can mới đúng.
Cho đến khi tấm hoàng bào rực rỡ biến mất sau bình phong, nàng mới nhắm mắt lại, suy nghĩ vẫn miên man rơi ngoài cửa.
Tên Hoàng đế này, tựa hồ không giống trong suy nghĩ của nàng...
..........
Ngoài bình phong, thái giám Trương Nhượng bên cạnh Thẩm Kính Hằng nhỏ nhẹ hỏi: "Bệ hạ, Hoàng hậu còn đang dõi theo."
Thẩm Kính Hằng sắc mặt lãnh đạm nhìn Trương Nhượng. Hắn không đáp lại nhưng bước chân cũng bất giác chậm dần. Ánh mắt rơi vào bóng người lờ mờ sau tấm bình phong.
Khoé miệng khẽ nhếch như có như không, thanh âm lại cố ý đè nén.
"Hoàng hậu da mặt mỏng."
"Thông cảm chút."
..........
Đến ngày thứ hai Thôi Thanh Nghi tỉnh lại, Thẩm Kính Hằng đã thượng triều từ sớm.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-muon-song-sot/3437014/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.