Lăng Chi vẫn đang quỳ mọp ở một bên, tóc tai nhếch nhác, cả người co rúm lại sợ hãi.
Thấy Triệu Hoằng bước ra, nàng ta rùng mình một trận, hai chân run lẩy bẩy khấu lạy chàng.
"Nô, nô tì tham kiến Vương gia."
Triệu Hoằng khoát tay áo bào mạ kim, gương mặt lạnh băng không chút biểu cảm, bình tĩnh ngồi xuống ghế dựa mà Triệu Thiết Chu mang tới, khí tràng mạnh mẽ áp đảo xung quanh, trong mắt Lăng Chi lại gần như đã trở thành
Tu la đòi mạng.
Nàng ta không dám có một chút động tĩnh nào, chỉ sợ tuỳ thời cái đầu trên cổ sẽ bị chàng hái đi mất.
Triệu Hoằng quan sát Lăng Chi không rời mắt, một bên lạnh nhạt hỏi Triệu Thiết Chu: "Khai hết chưa?"
Triệu Thiết Chu chứng kiến sự tàn bạo của Triệu Hoằng nhiều năm nay, nghe thấy ngữ điệu này gần như đã thở phào nhẹ nhõm.
Hắn biết chàng chưa có ý tuyệt đường sống của nữ tì này.
"Đa khai hết rồi ạ, túi thơm do Khương Nhị tiểu thư ban cho, đã đeo từ hai tháng trước."
"Khương thị rất thân thiết với Vương phi à?"
"Vâng, khi ở trong phủ Vương phi rất chiếu cổ cô ta."
"Còn sau này?"
Triệu Thiết Chu nhớ rất kĩ các chi tiết, kính cần hồi bẩm: "Khi Vương gia vẫn đang ở Tây Lương, Khương Nhị tiểu thư có tới phủ một lần, dùng bữa xong rồi rời đi."
Triệu Hoằng nhếch mép, vậy Khương Uyển Ngưng xem ra chẳng thích Khương thị cho lắm.Nếu nàng thật xem cô ta là tỷ muội tốt thì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-gioi-lam-nung/3584937/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.