Cái tốc độ bẻ lái này cũng quá nhanh, Khương Uyển Ngưng bất động một lúc mới hiểu chàng vừa nói gì –
Theo bản năng trả lời đúng sự thật.
“À có gì đâu, thiếp đã…” sống lại mà –
Khoan khoan, suýt thì trót dại đá vào lưới nhà rồi.
Khương Uyển Ngưng ngay lập tức chột dạ im miệng, tròn mắt quan sát Triệu Hoằng.
Nàng đã giấu kĩ như vậy mà sao chàng vẫn biết được chuyện này nhỉ??
Triệu Hoằng ánh mắt chăm chú nhìn nàng, giống như đã đoán được hết tất cả, làm nàng bất giác lạnh sống lưng.
Khương Uyển Ngưng nhanh chóng xoay chuyển đầu óc để nghĩ ra lý do đáp lại, trái tim cũng bắt đầu gia tốc đập thình thịch.
Nhớ đến trước đây Lăng Chi đã từng hỏi câu tương tự, nàng bất giác thốt lên.
“Là thiếp, thiếp nằm mơ!”
Triệu Hoằng chau hàng mày đẹp, nghi hoặc: “Nằm mơ?”
Câu đầu tiên đã nói dối được thì những câu sau chắc chắn là nước chảy mây trôi.
“Thiếp đã vào An Hoa điện thắp hương trước khi hồi phủ.Đêm về thiếp mơ thấy Kim Châu có dịch lan tới quân ngũ làm chết rất nhiều người…Thiếp, thiếp sợ là thần phật nhắc nhở nên mới chuẩn bị trước một ít quân lương với thuốc thang thôi mà…”
Nhiệt độ quanh người Triệu Hoằng càng ngày càng thấp.
“Vậy sao không nói cho ta biết?”
Khương Uyển Ngưng cúi đầu thật sâu.
Nàng im lặng suy ngẫm 3 giây.
Ừ ha?
Lúc đó sao nàng không nói thẳng cho Triệu Hoằng nhỉ?
A đúng rồi, lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-gioi-lam-nung/3584915/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.