Editor: Dạ Hàn
Sáng sớm hôm sau, ta cùng Tề Hạo mang theo Điềm Điềm bái kiến Thái Hậu.
Thái Hậu đã sớm từ lời của Tề Hạo biết được tin tức ta không chết, lúc nhìn thấy ta mặc dù có kích động, nhưng cũng không phải là quá kích động. Nghe nói, nàng bệnh nặng chính là vì ta ‘chết’, nàng là mang tâm bệnh, biết ta không chết, bệnh tình lập tức chuyển biến tốt đẹp. Ta chính miệng nói tha thứ cho nàng, cũng muốn nàng quên đi, chuyện 20 năm trước đã là quá khứ, ta và Tề Hạo đềun không so đo, mong nàng cũng đừng nghĩ ngợi. Mặc dù vấn đề thân phận này đã tạo cho chúng ta nhiều trói buộc cùng đau khổ, nhưng chúng ta bây giờ rất hạnh phúc. Quá trình có lẽ gian khổ, nhưng kết quả mới là quan trọng nhất. Sự rộng lượng của chúng ta khiến nàng lệ nóng viền mi, một mực nói không phải với chúng ta. Nàng rất thích Điềm Điềm, ôm mãi không thôi. Lúc rời đi, nàng tặng Điềm Điềm một khối ngọc bội, là vật tùy thân của nàng.
Rời khỏi chỗ Thái Hậu, chúng ta đến Tiêu Dao Vương phủ, bái kiến người từng là lão cha của ta, giờ là công công (bố chồng…). Lúc Tề Hạo cùng ta quỳ trước mặt hắn gọi cha, Mạc lão đầu nước mắt liền rơi. Sau đó, ta để lại không gian cho cha con bọn họ, mang theo Điềm Điềm tự động biến mất. Quân thần nhiều năm như vậy, đột nhiên thay đổi thân phận, chỉ sợ còn chưa kịp thích ứng. Hai người bọn họ nói chuyện một chút mà đã đến xế chiều, không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853714/quyen-6-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.