Editor: Dạ Hàn
“A.” Sáng sớm ngày kế, trong Vĩnh Thọ cung phát ra một tiếng hét chói tai. Ta vốn là đến thỉnh an Thái Hậu, nghe tiếng kêu thật sự là quá thê lương, quá kinh khủng.
“Qua xem xem.” Ta nói rồi đi theo âm thanh. Tiếng kêu là từ ao sen bên kia phát ra, còn chưa tới nơi, một cung nữ đang chạy tới đã ngã xuống. Cung nữ kia sắc mặt trắng bệch, trên trán đầy mồ hôi hột. Ngâm Thu tiến lên đỡ lấy cung nữ kia: “Làm sao vậy?”
“Nơi đó… Nơi đó…” Cung nữ lạnh run chỉ vào phía trước.
“Rốt cục là làm sao vậy? Có Hoàng Hậu nương nương ở đây, có chuyện gì mau nói.”
Cung nữ kia đứng lên khỏi đất, quỳ xuống nói: “Hoàng Hậu nương nương… Nô tỳ… nhìn thấy trong ao sen có người chết.”
“Đi.” Ta kéo tay áo, bước nhanh về phía ao sen. Không phải chỉ là người chết sao, có cái gì phải sợ.
Cách ao sen đó không xa, ta liền thấy một người nổi lềnh bềnh trên nước. Người nọ mặc một thân trang phục thái giám, cũng chỉ có thân phận thái giám mới có thể vào đây. Không biết tại sao, trong lòng thấy là lạ.
Ta cũng không bị kinh động, tỉnh táo nói: “Nhìn xem là ai.” Ta là Hoàng Hậu, việc này vốn liền do ta xử lý, ta đô hách hôn mê na còn phải.
Bọn thái giám phía sau vốn là rất không nguyện ý, Thọ công công dẫn đầu đi qua, bọn họ cũng đi theo.
Một lát sau, diện mục (khuôn mặt) của người nọ hiện ra trước mắt. Hắn không phải ai khác, mà là người giúp ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853690/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.