Edit: giundat18
Lam Lệ không cho phép ta bị ánh mặt trời chiếu đến, lại sợ ta chịu không được len lén trốn ra (ta từng chạy ra ngoài một lần),trực tiếp đem ta nhốt lại, so với phạm nhân cũng không bằng. Trừ ra đưa cơm, nàng hoàn toàn không để ý gì đến ta. Ta tựa như một kẻ ngốc bị giam cầm. Điện thoại di động cũng không có điện, nếu như ta nói với nàng ta muốn đi nạp điện, nhất định sẽ bị mắng cho chết. Ta lại không dám nhờ nàng giúp đỡ, nhỡ nàng làm hư điện thoại thì ai chịu trách nhiệm. Đến lúc ta thật sự không chịu nổi nữa thì Lam Lệ ném cho ta một quyển sách, lạnh lùng nói: “Nếu chán thì đọc.” Ta còn tưởng là cái tiểu thuyết gì hay ho, vừa nhìn nội dung, ta vừa vui sướng liền tràn ngập thất vọng. Nàng đưa ta chính là ‘Lam gia kiếm pháp’, cư nhiên là một quyển kiếm phổ, bí tịch võ công sao, nàng đưa cho ta là muốn ta coi giết thời gian, nhưng là ta đọc không có hiểu…
Thật vất vả chờ đợi tới lúc nàng mang cơm cho, ta vội kéo nàng lại, vô cùng nịnh nọt địa đạo: “Lam tỷ tỷ, ta đọc không hiểu kiếm pháp của nhà ngươi, ngươi có thể… dạy ta mấy chiêu hay không, ta thề ta tuyệt đối không phơi mình ra ánh nắng mặt trời.”
“Lam gia kiếm pháp cũng không phải thứ truyền cho ngoại nhân, đừng có được voi đòi tiên.” Không truyền cho người ngoài thì cho ta đọc làm gì, thật sự là đau đầu…
“Bất quá, nếu như ngươi đồng ý đáp ứng ta một điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853657/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.