*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: giundat18
Beta: huongnq1990
Nhất định là nghĩ sai rồi, nhất định là nghĩ sai rồi. Ta nhất ….không…thâu, nhị không thưởng, sống lương thiện, lại không có gì cừu gia (cừu nhân của ta đều ở trơng hoàng cung),tuyệt đối không có ai lại đi mướn người Thiên Tuyệt môn đến giết ta. Nhất định là cái Lam Lệ kia… làm liên luỵ ta, cho nên ta cũng không thiếu nàng cái gì. Tuy là lòng ta nghĩ như vậy, nhưng vẫn cảm thấy mơ hồ bất an.
Từ ‘Nhất Tuyến Khiên’ đại hội trở về, đã là đêm khuya. Phong phủ loạn thành một đám, nói là Mẫn Huyên phu nhân đột nhiên bị bệnh, tình huống rất nguy cấp. Mới vừa rồi Dật Phong vội vã trở về, phỏng chừng nhất định là vì nguyên nhân này. Nhìn hắn một bộ dáng sốt ruột, Mẫn Huyên phu nhân ở trong lòng hắn hẳn cũng rất có địa vi.
Sáng sớm ngày hôm sau, ta cũng không có trước bất kỳ ai mà chào từ biệt, chỉ thu thập ít hành lý đơn giản, rời khỏi Phong gia. Dật Phong vẫn còn cùng Mẫn Huyên phu nhân, ta không có ý tứ đi quấy rầy. Ta cũng sợ hãi bởi vì ta quấy rầy, mà Dật Phong sẽ lại mời ta ở lại. Hắn thật sự quá nhiệt tình, nhiệt tình quá mức.
Đi đâu đây? Trời đất bao la, nhưng không có chỗ dung thân cho ta, thật đáng cười. Đi Tề Châu đi, nghe nói ta lớn lên ở đó, Ta không có nhà, không có quê, đem Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853638/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.