Lưu Đàn leo lên giường, ôm lấy Minh Hoàn từ phía sau: “Hoàn Hoàn ơi, nàng quay lại nhìn ta đi.”
Minh Hoàn không tình nguyện cho lắm, nàng thực sự rất buồn ngủ.
Cực kỳ buồn ngủ.
Lưu Đàn hôn tóc Minh Hoàn: “Đêm động phòng hoa chúc, Hoàn Hoàn không muốn làm một vài chuyện thú vị với ta sao?”
Minh Hoàn trở mình, đụng vào trong ngực Lưu Đàn.
Dáng người Lưu Đàn cực đẹp. Cơ thể hắn rất cường tráng, bắp thịt nổi lên rõ ràng, đụng vào mũi nàng có hơi đau chút.
Minh Hoàn khẽ xoa xoa mũi. Nàng đã buồn ngủ lắm rồi. Nàng nói với Lưu Đàn: “Chúng ta ngủ đi thôi.”
Người Minh Hoàn thơm thơm mềm mềm, nàng nâng tay lên ôm lấy cổ Lưu Đàn: “Hôm nay điện hạ đã bận rộn cả ngày, nhất định cũng mệt lắm rồi.”
Lưu Đàn chẳng mệt chút xíu nào cả.
Tinh lực hắn dồi dào, thậm chí còn có thể bận rộn thêm một đêm nữa.
Hắn hôn lên má Minh Hoàn: “Hoàn Hoàn ngoan, chúng ta phải động phòng.”
“Động phòng ạ?” Minh Hoàn nói, “Đã động phòng lâu rồi mà. Đã có bé con rồi thì không cần động phòng nữa đâu.”
Lưu Đàn xoa xoa bụng nàng: “Ai nói có bé con thì không thể động phòng nữa hả? Có con là càng phải động phòng.”
Minh Hoàn ngái ngủ nói: “Nhưng mà ta buồn ngủ lắm. Ta muốn ngủ. Điện hạ, xin chàng để ta ngủ có được không?”
Nàng ngoan ngoãn đưa mặt lại gần bắt đầu cọ cọ.
Da thịt Minh Hoàn mềm mại, lại có mùi thơm. Lúc nàng nhẹ nhàng sáp tới dựa gần vào hắn làm cho hắn cảm thấy rất dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bi-phu-quan-mat-day-tinh-ke/1249063/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.