Kiếp trước, Lưu Đàn là người đã giết mười mấy tên bị trói gô này, Trác Trì thì chưa từng bẩn tay.
Kiếp này, Lưu Đàn phải từ từ hành hạ những kẻ đã hại chết hắn.
Sở dĩ những tên này phối hợp ăn ý không chút kẽ hở, không chỉ vì bọn chúng một lòng trung thành với Sở Tinh Trạch, mà còn bởi vì bọn chúng quen biết nhau.
Cùng cống hiến sức lực cho cùng một chủ, sao có thể không có tình nghĩa cho được?
Trác Trì nhìn cây đao mà Lưu Đàn ném tới trước mặt, mắt hắn chợt đỏ lên. Hắn đã hại chết cha mẹ nuôi của mình để cho Tam công tử có thể thành công. Những người này vốn dĩ nên chết.
Trác Trì nắm lấy thanh đao mà Lưu Đàn ném cho hắn.
Lưu Đàn giễu cợt nhếch khóe môi.
Tình bạn giữa Lạc Thành Quảng và Lưu Đàn cũng không hời hợt, mặc dù nhiều lúc, Lạc Thành Quảng cũng không rõ tính toán của Lưu Đàn, nhưng mà hiện tại, hắn có thể cảm nhận được rõ, Lưu Đàn lúc này… có gì đó không thích hợp.
Trác Trì quỳ trên mặt đất, đập vào mắt là vạt áo của Lưu Đàn. Lưu Đàn đang mặc quân trang màu đen, chỗ cổ áo và tay áo đều dùng chỉ bạc thêu hoa văn tinh xảo. Hắn đi đôi ủng đế dày, từng bước một, tới gần Trác Trì hơn một chút: “Cha mẹ nuôi bị giết, lẽ nào ngươi không muốn báo thù hay sao?”
Trác Trì nhìn ra được, từ nhỏ người này đã đa nghi mà lại khát máu, nếu như không giết những kẻ này, e rằng không thể có được tín nhiệm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bi-phu-quan-mat-day-tinh-ke/1249045/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.