Sau khi đi gặp cha nàng, hỏi thăm sức khỏe mấy câu, Minh Hoàn liền trở về viện của mình tắm gội thay quần áo.
Nàng có cảm giác cả người mệt mỏi, bèn ngâm trong nước thêm một lát.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, mái tóc dài của Minh Hoàn hơi ẩm ướt, xõa ra bên mép thùng tắm, mặt mày nàng như tranh vẽ, lông mi dài như dãy núi xa, cặp mắt đen trắng rõ ràng mang theo chút ánh nước. Bởi vì hơi nước mù mịt, bờ môi Minh Hoàn đỏ ửng như cánh hoa hồng, cả khuôn mặt đẹp sắc sảo rực rỡ, cho người ta cảm giác dễ vỡ lại mỏng manh như ngọc lưu ly vậy.
Nước da Minh Hoàn là màu trắng lạnh như băng tuyết, giọt nước chảy xuôi xuống theo bờ vai mảnh khảnh của nàng. Ngâm được hai khắc, Minh Hoàn đứng dậy, kéo lấy một cái khăn tắm ở bên cạnh lau đi giọt nước trên người.
Vóc dáng người thiếu nữ cực kỳ hấp dẫn, vòng eo mảnh mai, dịu dàng không đầy một nắm tay, dường như chỉ khẽ bóp một cái là sẽ gãy. Đôi chân ngọc của nàng ẩm ướt, dẫm lên một tấm thảm nhung trắng tinh, đường cong bắp chân mềm mại, da thịt non nớt có thể thấy được mạch máu màu xanh nhạt, đầu ngón chân là một chút màu hồng rất nhạt, khiến lòng người rung động.
Tắm gội xong, Minh Hoàn tùy tiện choàng lên một cái áo màu xanh nhạt, đi vào phòng mình.
Cửa sổ đều đã được đóng kỹ, đồ đạc của nàng cũng đã sai Sào Ngọc thu thập xong rồi, chỉ đợi tới sáng sớm ngày mai là nàng có thể rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bi-phu-quan-mat-day-tinh-ke/1249037/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.