Hôm sau tôi đã tỉnh lại rất sớm, mắt cóchút đau nhức, nhìn trông như mắt gấu mèo vậy, đi đến bên cạnh giếng,nhìn thấy bóng hiện lên trên mặt nước mà thần mặt ra. Tôi khẽ nhếchmiệng, lúc này nghe được tiếng Hàm Mặc trầm thấp đằng sau, “Sao dậy sớmvậy?”
Tôi quay đầu nhìn hắn cười nhẹ nhàng,“Sáng sớm ngọn núi này rất đẹp, không khí rất trong lành, dậy sớm chútđể còn có thể nhìn thấy mặt trời mọc nữa!”
Hàm Mặc phóng mắt ra xa nhìn mặt trờichưa lên, có chút xuất thần, ánh mắt dường như không có điểm dừng. Tôinhìn theo không biết vì sao từ tối hôm qua đến giờ, tôi đối với Hàm Mặccó loại tình cảm không tiêu tan, cứ trằn trọc mãi. Tôi không muốn coiHàm Mặc như huynh trưởng, cũng không phải là bạn bè, không rõ là gì nữa, cứ giống như là tình yêu thứ ba vậy. Tôi cũng không ghét hắn, cho dùtối qua hắn làm chuyện đó với tôi, tôi cũng không thấy chán hắn, màngược lại càng cảm thấy áy náy thêm.
Là do tôi đã biến hắn thành như vậy. Cònnhớ rõ lần đầu tiên gặp hắn, cái vị kia phong lưu, hài hước, hay cười,cái vị kia mà cứ một câu một câu gọi tôi là nha đầu, trong miệng hắn nói từ nha đầu với tôi rất quan trọng như thế, hắn còn có thể trở lại nữasao?
Trong rừng, gió mát thổi tới hai người, là hai kiểu tâm tư hoài mong, chờ đợi mặt trời mọc.
Trong nhà thợ săn đã sớm ăn sáng, tôi vàHàm Mặc lại tiếp tục đi tiếp, vượt qua một ngọn núi, chẳng bao lâu hìnhnhư đi mất gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181278/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.