Trong điện lại im lặng một trận, tiếngcung nữ trả lời thánh thót vô cùng, thời gian cứ lẳng lặng trôi đi, cuối cùng, cũng nghe được tiếng đóng cửa thật mạnh vang lên, tôi từ sau tấmbình phong đứng lên, quét mắt nhìn trong đại điện một lượt thấy trốngkhông không còn ai nữa, yên lặng dường như chưa có ai tới vậy. TiểuThuận Tử cũng đứng dậy theo, tôi nhìn thấy nét kinh ngạc hiện trên mặtcậu ta, lời nói vừa rồi chắc cậu ta cũng nghe được, cậu ta máy móc nhìnlại tôi. Tôi cau mày, mở miệng bảo, “Tiểu Thuận Tử, nhớ kỹ, những lờingươi vừa mới nghe được không được nhắc đến với bất kỳ ai, bao gồm cảHoàng Thượng nhé”
Tiểu Thuận Tử kinh ngạc thêm, sau đó thìthuận theo gật gật đầu, từ trong sự kinh hãi vàư rồi tỉnh táo trở lại,khôi phục sự thông minh vốn có của mình, nhẹ tay chân đi ra ngoài cửađiện xem xét, sau đó quay đầu nhìn tôi, “nương nương, các nàng ấy đã đirồi!”
Tôi cùng cậu ta nhanh mở cửa ra, đi rakhỏi đại điện, theo hành lang đi tới phía trước. Thật là nguy hiểm kinhkhủng, tôi vừa đi vừa suy nghĩ lại cảnh vừa rồi kia, Lệ phi các nàng ấyđang có âm mưu gì đây? Vừa rồi cảnh đó thay đổi thật lạ lùng, lời nóiđều phải giấu trong phòng bí mật, hơn nữa nàng ta chế tạo long bào làmgì nhỉ? Hắn trong miệng nàng ta là ai đây?
Trở lại trong cung, tôi thay y phục côngcông, trở lại mặc nữ trang, ngồi trầm tư trước bàn, kết hợp tất cả, cuối cùng tôi cũng ngộ ra tính nghiêm trọng của chuyện này, đoạt vị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181266/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.