Nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của tôi, ánh mắtHàm Mặc lợi hại đảo qua một vòng, trong nháy mắt nhóm quan viên cúi đầuxuống nhìn chén rượu của mình. Tôi cười nhạt ngồi cạnh Hàm Mặc, còn bênkia nhóm quan viên bắt đầu mời rượu.
Hàm Mặc là Vương gia, địa vị tôn quý gầnvới hoàng thượng, có khối người muốn nịnh nọt lấy lòng , còn tôi đi theo chỉ làm tăng thêm hoả lực kính rượu mà thôi, đương nhiên Hàm Mặc sẽkhông để tôi dính chút nào, hắn giúp tôi uống khá nhiều.
Tôi bị vây chặt ở giữa, tiến lùi khôngđược, bỗng dưng hai bên quan viên đều tách ra nhường thành một lối đi,cung kính cúi đầu. Tôi nhìn thấy bóng người mặc áo vàng hình như cóthêu rồng chín đầu, vẻ mặt Long Kỳ tươi cười đi tới, nâng chén ngọc,“Hoàng thúc, vui quá há!”
Tuổi Hàm Mặc cũng không cách xa Long Kỳlà bao, gọi như vậy tôi biết không thoải mái cho lắm. Hàm Mặc ung dung,giơ chén ngọc trong tay lên hướng Long Kỳ kính rượu, “Hoàng Thượng vạnphúc!”
Hai người đối ẩm cùng nhau, Long Kỳ theovành chén nhỏ liếc mắt nhìn tôi một cái, tim tôi đột nhiên đập bùm loạnlên, vào lúc Long Kỳ quay người lại đi lên phía ghế trên, tôi thầm mắngmình một tiếng, tiếp tục thờ ơ nhìn nhóm quan lại dối trá nịnh hót, tôi cố duy trì nét cười ngồi nguyên một chỗ, đắm chìm trong thế giới củachính mình.
Đột nhiên có tiếng sáo vút lên, lúc nàytôi mới phát hiện ra màn ca múa bắt đầu mở màn. Ngẩng đầu lên nhìn thìthấy có vài thiếu nữ thanh xuân múa, kỹ thuật nhảy nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181204/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.