Tôi rầu rĩ hừ nhẹ một tiếng, thực ra theo ý tôi tới thấy hắn bình yên đứng ở trước mặt tất cả lửa giận đều tanthành mây khói, tôi liếc xéo mắt nhìn hắn khoé môi không kìm được khẽnhếch lên cười.
Xa xa là cảnh tuyết mênh mông, thoải máihét to một tiếng, “Quên đi, quên đi, cứ coi như là đứa ngốc một lần vậy! Bản cô nương ta đây lòng dạ rộng lượng không thèm so đo với anh. Dù sao thì sau này các ngươi không được phép vứt bỏ tôi”
“Được rồi” Tôi quay đầu lại chạm vào mắtLong Kỳ đang cười, Long Kỳ cười với tôi có vẻ trân trọng lắm, tôi mỉmcười, chưa bao giờ lại biết tâm tư mình lại thăng hoa cùng trời đất nhưthế.
Cùng Long Kỳ trở lại lều trại, tất cả mọi người kinh ngạc, hỏi chào tôi ríu rít, bầu không khí ấm áp đó dường như đã xua tan sự giá lạnh của bên ngoài, Hà công công cũng lại gần, đi tới ôm chặt lấy tôi, “Ôi, bà cô của ta ơi”
A! Cô chạy đi cũng phải nói một câu vớitôi chứ! Cô có biết mấy ngày nay cô không về ta nóng ruột sắp chếtkhông, vội chạy nhanh đi tìm thiếu gia, suýt nữa bị mất đầu rồi,aizz….May quá, biết cô đi trong cung đụng phải vương tử Cao Ly, nếukhông….aizzz” Ông ta lại thở dài, dường như nóng ruột lắm, mọi cảm xúccứ tràn đầy trên mặt.
Nhìn biểu hiện sinh dộng như thật của ông ta, mọi người ai nấy đều cười ầm lên, trong lòng tôi đột nhiên cảm thấy có chút muốn xin lỗi ông, tôi nghi hoặc nhìn tất cả mọi người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181169/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.