Ăn sáng xong thì tiếp tục lên đường. Buổi sáng phố xá vẫn chưa náo nhiệt, xe ngựa đi lại dễ dàng không bị ngăntrở. Chỉ được một lát, tôi đang nghĩ ngợi thì xe bỗng chốc ngừng lại,tiếng Hà công công truyền vào, “Chủ nhân, đằng trước người rất đông, xengựa không đi qua được”
Long Kỳ dẫn đầu xuống xe, cả đoàn chúngtôi nối nhau đi theo sau, quả nhiên nhìn thấy một đống người tụ tập bàntán xôn xao gì đó!
Tôi hiếu kỳ chen vào trong đám đông, đậpvào mắt đầu tiên là một thi thể bó vải trắng, đôi chân khô gầy thò ra,một cô gái đang quỳ bên cạnh khóc không thành tiếng, cúi gục đầu, từnggiọt từng giọt nước mắt thánh thót rơi xuống đất. Lúc này tôi mới để ýtới mấy chữ viết ở trên, bốn chữ “bán mình chôn cha”, thì ra là con gáicó hiếu!
Cô gái khóc lóc thảm thiết, dẫn tới đámđông đồng tình cao, “Thật đáng thương quá đi! Nghe nói cha nàng ta vìnuôi nàng ta mà đi đốn củi trên núi, bị hổ vồ cắn chết, thật sự là đángthương quá đi!”
“Người cha này vừa đi, cô con gái nhỏ này cũng không có nơi nương tựa, chẳng trách mà phải bán thân mình ha!”
Tôi nghe vậy ánh mắt không khỏi ươn ướt,vị phụ thân này thực vĩ đại quá. Tôi vừa ngắm vừa liếc mắt nhìn vẻ mặtkia tái nhợt không còn chút máu trong lòng thấy đau xót vô cùng, thực sự là thảm kịch nhân gian mà.
Tôi âm thầm đồng tình một trận với ngườicon gái này. Đúng lúc đó, đám đông truyền tới tiếng quát thô bạo, “Tránh ra, tránh ra, Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181144/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.