Đợi lúc tôi ổn định cảm xúc trở lại, thìđã tới cửa, tiểu Thuý tiểu Lan đang chờ ở đó! Quản gia của Hàm Mặc cẩnthận gọi cho tôi một chiếc xe ngựa, lòng tôi rất băn khoăn, nếu ông tamà biết vừa rồi tôi cho chủ nhân của ông ta một cái tát!
Tôi chưa từng thấy mình thất bại thảm hại như thế này bao giờ, cả con tim đều đau đớn, tựa như không biết tôi nên suy nghĩ tính toán thế nàothì mới đúng đây.
Tôi chỉ muốn rời đi chỗ này thật nhanh, đừng nên nhìn một cảnh duynhất ở đây làm gì. Có phải tôi ích kỷ lắm không, ở đây ai cũng chăm sóctôi rất cẩn thận, còn tôi thì chỉ ước gì mình rời đi thật nhanh thôi,ai!
Thở dài biến thành kiểu độc quyền của tôi. Xe ngựa chậm rãi lóc cóctrên đường, đằng sau tất cả dần dần lùi xa, tôi lại thở dài một cái,trong lòng thấy thoải mái chút. Tiểu Thuý tiểu Lan đều nhìn lên trên mặt tôi, hỏi cẩn thận, “Tỷ tỷ à, tỷ cùng Vương gia nói gì quá đi phảikhông!”
Lòng tôi căng thẳng, chả nhẽ các nàng đã nhìn ra gì rồi sao? “Bỏ đi bỏ đi, cho ta nghỉ ngơi chút, đừng có nói chuyện”
Lòng tôi phiền muộn vô cùng, rõ ràng là ngồi một góc trên xe ngựa, mặt thì rụt lại, cố không lộ ra cảm xúc gì cho các nàng biết.
“Tỷ tỷ à, tỷ xem này, đây là bạc của Hàm Vương gia cho đó”
Đầu tôi nổ uỳnh một tiếng, quay phắt lại, nhìn thấy tiểu Thuý lấy ramột túi bạc to đầy bự mà phát hoảng! Tôi giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181124/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.