Tôi là một con hồ ly tu đạo. Nhưng từ trăm năm trước, sau khi biến thành hình người, việc tu luyện của tôi cũng chẳng có tiến bộ gì thêm.
Nói thật, tôi chẳng hứng thú gì với việc tu đạo. Tôi chỉ thích biến thành hình người, làm chuyện gì cũng tiện lợi hơn.
Ví dụ như, tôi thích nhất là nghiên cứu y thuật và độc thuật. Tôi thích nghiên cứu các loại độc dược, nhưng lại không thích các kịch độc làm người khác toi đời, mấy thứ đó thật đúng là chẳng có chút kỹ thuật gì. Tôi thích chế ra các loại độc dược có hiệu quả kỳ cục, phần lớn là không gây hại tới cơ thể, chỉ là hiệu quả có chút thú vị.
Không thích tu luyện, tôi thường xuyên xuống nhân gian đi dạo. Đôi khi lại hạ dược một vài tên đáng ghét, cũng là một loại thú vui.
Ngày nọ, không biết tại sao lại bị một đạo sĩ theo dõi, bị hắn đuổi giết chạy tới hoàng cung, cắt, tôi ghét cay ghét đắng mấy loại đạo sĩ giả đứng đắn này, không phải là cũng muốn Yêu Đan của tôi sao? Miệng lại đầy những thứ “hàng yêu trừ ma” gì gì đó. Ngụy quân tử!
Tất cả những người tu đạo có gì khác nhau đâu? Tôi cũng không phải tu luyện tà đạo ăn thịt người gì, chuyện này chỉ thấy khí là biết liền, còn giả bộ hồ đồ gì?
Bảo sao những người tu đạo đều trốn trong rừng sâu, đóng cửa không ra, lòng người thật quá tham lam, cho dù là tu thành đạo sĩ hay hòa thượng cũng như nhau. Vậy mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-ac-doc/2771621/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.