Tôi chiếu đèn vào bên trong đường lát gạch, bên trong tối thui, không biết sâu bao nhiêu, có vẻ như bên dưới độ sụt lún khá nghiêm trọng, đồ đạc chúng tôi mang theo nặngnhư vậy, đi vào không biết có vấn đề gì không. 
Vách tường bên trong đường lát gạch không biết được làm bằng chất liệugì, đèn pin của chúng tôi chiếu xuống chỉ thấy một màu xám xanh vô cùngảm đạm. Nhìn qua vách đá bên cạnh thì thấy trên vách khắc rất nhiều hoavăn, có điều do bị bám quá nhiều bùn cát, cộng thêm ngâm nước lâu ngày,bị ăn mòn nghiêm trọng nên không thể nhìn rõ được hình vẽ phía trên. 
Đường lát gạch mặc dù rất sâu nhưng cũng không rộng lắm, chỉkhoảng năm sáu thước vuông, đi hết đoạn đường lát gạch cũng không pháthiện bất kỳ thứ đồ tùy táng nào, trên đường đi chúng tôi phát hiện rấtnhiều dấu bàn tay, có lẽ là của Đan Quân lúc trước đi vào lưu lại. 
Chúng tôi càng đi vào sâu, hô hấp mỗi lúc một khó khăn hơn,hiện giờ độ sâu không biết đã là bao nhiêu rồi, có khi sấp sỷ mười thước rồi cũng chưa biết chừng. Áp lực dưới nước khác xa với trên cạn, tôicảm giác hít một hơi cũng không được bao nhiêu dưỡng khí. 
Tình hình của Thiếu Gia cũng không khá hơn tôi bao nhiêu, tôi vỗ vỗ gã một chút để gã tập trung hơn, nếu như xuống tiếp nữa, rất cóthể sẽ bị ngạt thở. 
Gã khạc nhổ một cái rồi hướng về phía tôi gật đầu, lúc nàytrước mắt tôi xuất hiện một chùm sáng phản xạ lại ánh đèn pin. Tôi thửnhìn, xuất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ha-quy-quan/2148606/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.