Tôi kêu lớn một tiếng, cổ cũng không khống chế được, bất giác quay lại nhìn mặt nữ thi kia, liền thấy trên khuôn mặt nữ thi bao phủ một tầng khí đen, hốc mắt khô héo tụt vào trong, xương gò má nhô ra, vẻ mặt vô cùng dữ tợn khiếp người. 
Thi biến! 
Trong đầu tôi lúc ấy liền bật ra ý niệm này, ba người lăn 1 vòng mấy bước tránh xa cái xác. Thiếu Gia phát run nói: “Đàn bà đúng là nắng mưa thất thường, lúc mở quan tài không phải vẫn bình thường sao, sao nói biến liền biến ngay được chứ…” 
Tôi đương nhiên là không thể biết lý do, nhưng có thể khẳng định, chúng tôi đã tính sai điểm mấu chốt nào đó, thực ra đối với những kiến thức trộm mộ của Nam Ba Tử mà nói, tôi đều chỉ là nghe lỏm câu được câu chăng, có bỏ sót điểm nào hay không cũng không thể xác định được. 
Tôi lấy đèn pin chiếu vào cái quan tài, thấy nữ thi kia đã ngồi dậy, đèn pin vừa chiếu vào cái đầu nó liền lập tức quay lại. Tôi phi như bay qua các vị trí khác nhau, nói với hai người kia: “Đừng có thở, chỉ có như thế lão bánh tông mới không tìm được mấy người” 
Bọn họ ra sức bịt lỗ mũi lại, tôi chỉ vào một góc gần đó, ý bảo chúng tôi nên qua đó trốn một chút 
Đi được mấy bước, đột nhiên chúng tôi nghe được âm thanh đồ vật rơi xuống phía sau quan tài. Tôi không cần nghĩ cũng biết là cái thi thể kia đã rơi xuống, xoay người lại soi thử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-ha-quy-quan/2148584/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.