🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Hương Cỏ



Lần này có thể dự tuyển đều nhờ có cô cô nàng chu toàn mọi việc bên trong. Huống chi... Mặt Kiều Linh Di đỏ ửng lên, nàng ta và Hoàng thượng vốn là biểu ca, biểu muội, lúc nhỏ cũng gặp nhiều lần. Lúc đó hắn còn là thái tử, nàng là con gái cao quý của Kiều gia, thường xuyên đi theo mẫu thân tiến cung thăm cô cô...



Tám năm trước nhà bọn họ rời kinh thành, khi đó nàng mới bảy tuổi. Giờ cuối cùng nàng cũng trở về, lại càng không muốn sống lại cuộc sống nghèo nàn bủn xỉn ở chốn biên thùy đó nữa. Những ngày khổ cực, sống lo âu như vậy không muốn trải qua thêm một lần nào nữa. Từ thiên chi kiều nữ đến con gái phạm nhân, giờ nghĩ tới những xa hoa phồn thịnh của nhà mình ngày xưa, trong lòng Kiều Linh Di càng thêm lo lắng, chỉ có nàng ta mới có thể hiểu rõ ràng mình muốn gì.



Trong phòng hai người đều suy nghĩ riêng tư, trong bất giác không ai chú ý tới đối phương. Trong phòng đối diện Lý Uẩn Tú và Vương Tịnh Uẩn cũng đang thì thầm to nhỏ, chuyện nói đến không gì khác ngoài Vân Thường mới rời đi.



"Lúc ở nhà cũng đã thường nghe nói tới tên tuổi của Hi Dung Hoa trong cung, không nghĩ tới mới vào không bao lâu đã được thấy đại cung nhân bên cạnh Hi Dung Hoa. Hàm Nhu cô thấy thế nào?" Lý Uẩn Tú vừa cười vừa nói, đôi mắt sáng linh động như sâu xa như một đầm nước, sâu thật sâu, trông không thấy đáy.



Vương Tịnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-gia-tieu-kieu-phi/2252282/chuong-113-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi
Chương 113-3: Có cần trẫm xả giận cho nàng không (Phần cuối)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.