*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Văn Xương cưng chiều cười với nàng: “Đều là người một nhà, khách khí cái gì.” Lại xoay người hướng về phía Bạc Thiến Như hào phóng chào hỏi, liền theo gã sai vặt của Bạc phủ đi tiền viện gặp Bạc Nguyên Châu.
Bạc Thiến Như lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa lôi kéo Lục Thanh Lam đi tiểu viện của mình, vừa nói: “Sao hôm nay không phải là Tam công tử đưa ngươi tới, mà là Nhị công tử?”
“Ca ca ta và Thập hoàng tử bọn họ đi chơi.” Lục Thanh Lam giải thích một phen.
Bạc Thiến Như sầu mi khổ kiểm nói: “Sao ngươi không nhắc nhở ta, vừa rồi ta ở trước mặt nhị ca ngươi xem như mất hết mặt mũi.”
Lục Thanh Lam cười “xì xì” một tiếng nói: “Nha đầu chết tiệt nhà ngươi, một người cao lớn đứng ở đó ngươi không thấy, còn tới oán ta!” Thấy khuôn mặt Bạc Thiến Như xụ xuống, Lục Thanh Lam lại vội vàng an ủi nàng: “Ngươi cứ thả lỏng. Nhị ca ta là người khiêm tốn, sẽ không đi nói bậy với người khác. Huống chi vừa rồi ngươi rất tốt a, nói không chừng nhị ca ta còn cảm thấy ngươi đáng yêu đấy, dù sao ta cảm thấy ngươi thật đáng yêu.”
Bạc Thiến Như hỏi: “Nhị ca ngươi thực sự sẽ không đi nói lung tung chứ.”
Lục Thanh Lam nói: “Đại bá phụ ta là người nổi danh khiêm tốn trong triều, hai ca ca của đại phòng đều giống hắn, bọn họ đều là người rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-gia-sung-tuc/747659/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.