*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Văn Đình đã sớm nghe nói Lý Ngọc tính tình cao ngạo, cho rằng sẽ không dễ dàng gặp hắn như vậy, nào biết Lý Ngọc vậy mà tự mình ra đón. Hắn thấy Lý Ngọc mặc một kiện trực chuyết* màu xanh ngọc, vóc người cao gầy, trên mặt lộ nụ cười lười biếng, Lục Văn Đình dùng góc độ của một người nam nhân nhìn, cũng cảm thấy bộ dạng Lý Ngọc thật sự xinh đẹp.
(*)直裰 [Trực chuyết] là một loại hán phục có từ giai đoạn đầu của Tống Triều. Theo 《 Vân lộc mạn sao 》 của Triệu Ngạn Vệ người Tống Triều nói: “Trong trung y xưa, tăng tự hành giả thời này thường mặc trực chuyết.” Hai thời kỳ Tống trực chuyết đa số tăng lữ mặc (số ít văn nhân cũng có mặc).
Mà tới thời kỳ Minh triều, kiểu dáng trực chuyết phát sinh biến hóa, lưu hành ở trong văn nhân, sĩ phu.
Lục Văn Đình ôm quyền nói: “Lý huynh, mạo muội đăng môn, quấy rầy.”
Lý Ngọc nhíu mày liếc nhìn Lục Văn Đình một cái, nói ngay vào điểm chính: “Lục huynh là vì chuyện của lệnh muội mà tới ư?”
Lục Văn Đình có chút tán thưởng điệu bộ ngay thẳng như vậy của hắn, “Đúng là như thế, tối hôm qua ngươi giúp muội muội ta giải vây, muội muội của ta là một nữ hài gia không tiện tạ ơn ngươi, hôm nay ta phụng mệnh cha mẹ đặc biệt đăng môn trí tạ.”
Trước mặt là bào huynh của Lục Thanh Lam, Lý Ngọc không tự chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-gia-sung-tuc/747635/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.