Tạ Hưng Thế lại nói: "Hoài vương phi, nàng ra đây đi."
Tả Xu Tĩnh sau bình phong: "...?"
Hoài vương phi? Không phải đang gọi nàng sao?
Rõ ràng giây trước hắn mới bảo Tả Xu Tĩnh trốn sau bình phong, tại sao bây giờ lại muốn nàng ra ngoài?
Tả Xu Tĩnh không hiểu, nhưng Tạ Hưng Thế lại gọi nàng thêm một tiếng, Tả Xu Tĩnh chỉ đành mờ mịt bước ra. Nàng vừa bước ra liền đối mắt với Độc Cô Hận, Độc Cô Hận kinh ngạc nói: "A Tĩnh?! Tại sao muội lại ở đây, còn rất yên ổn..."
Tạ Hưng Thế nói: "Sau khi tiến vào ngươi không hề hỏi một câu đến an nguy của nàng ấy, bây giờ thấy nàng ấy vẫn còn sống lại không hề mừng rỡ, xem ra tình cảm giữa hai người cũng không sâu đậm như ta tưởng tượng."
Lời này rõ ràng là nói cho Tả Xu Tĩnh nghe, để nàng nhìn rõ Độc Cô Hận vốn không đặt nàng trong lòng.
Mà Tả Xu Tĩnh đã sớm tính được chuyện này, không hề bất ngờ, càng không buồn bã, chỉ gượng gạo mắt to nhìn mắt nhỏ với Độc Cô Hận.
Độc Cô Hận nói: "A Tĩnh, rốt cuộc là tại sao, tại sao muội lại ở đây..."
Tả Xu Tĩnh có chút lúng túng nhíu mày, Tạ Hưng Thế ở bên cạnh liền nói: "Nếu không có nàng ấy, làm sao ngươi lại bị dụ vào cái bẫy này?"
Độc Cô Hận quỳ trên đất nghĩ đến chuyện thái hậu ban hôn thuận lợi như vậy, hôn sự được tiến hành nhanh chóng một cách kỳ lạ như vậy, còn cả sự thúc giục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-duong-tac-mo/2623555/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.