Hoàng đồng học tuy rằng ngốc, nhưng từ bé cũng đã biết nhìn sắc mặt người khác.
Học trưởng có gì đó không đúng, Hoàng đồng học có thể thấy.
Cậu gật đầu: “Vậy em về trước đây.”
Lúc cậu đi cẩn thận mỗi bước chân, trước khi học trưởng vào nhà còn liếc mắt nhìn cậu, tựa hồ còn thở dài một hơi.
Lời muốn nói không thể nói ra, chuyện muốn làm cũng không làm được.
Hoàng đồng học cúi đầu ủ rũ đi về nhà, vừa vào cửa lại nhìn thấy mẹ đang đánh mạt chược.
Từ lúc ở cửa cậu đã bị mắng chửi, mẹ của cậu ở trước mặt những người ngoài nói cậu vô dụng, nói kết quả học tập của cậu không tốt, suy nghĩ không còn đặt trên sách vở.
Hoàng đồng học đứng ở cửa phòng ngủ, ngột ngạt đến mức như có một quả khí cầu trong lòng chuẩn bị nổ.
“Cũng chả biết ai mắt mù, có thể coi trọng nó.”
“Con không có!” Hoàng đồng học rốt cục bạo phát, cậu đỏ mắt lên nói, “Con không có như thế, con không có con không có!!!”
Cậu gần như là gào lên, sau khi nói xong chạy vào trong phòng, tàn nhẫn sập cửa lại.
Hoàng đồng học chưa bao giờ nổi nóng với mẹ, nhưng hôm nay cậu thực sự nhịn không nổi nữa.
Tất cả mọi người cảm thấy cậu vô dụng, người đẻ ra cậu cũng nói như vậy.
Hoàng đồng học nằm lỳ ở trên giường, lần này không khóc, cắn chặt răng, thề nhất định phải thi đậu một đại học tốt, sau đó rời nhà.
Sau đó cả kỳ nghỉ hè cậu cũng không còn chạy đi lung tung nữa, cậu yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dong-hoc/1310404/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.