Hoàng đồng học không giỏi nói lời dễ nghe, còn dễ dàng thẹn thùng.
Học trưởng vừa hỏi có phải là nhớ anh không, Hoàng đồng học ấp úng, đỏ mặt lập tức.
Nghe thấy tiếng “Vâng” cứng ngắc từ miệng cậu nói ra, ở bên kia điện thoại Đàm Tử Dực cười không dừng được.
“Xin lỗi nha,” Đàm Tử Dực nói, “Đi gấp quá, chưa kịp nói trực tiếp với em.”
“Học trưởng,” Hoàng đồng học hỏi anh, “Anh thi như thế nào rồi ạ?”
“Miễn cưỡng tàm tạm,” học trưởng cười nói, “May ra có thể đỗ trường em muốn học đấy.”
Đó là trường đại học trọng điểm, Hoàng đồng học nỗ lực hết sức mới có khả năng chạm vào cái cổng trường đại học này, học trưởng thích đánh nhau lại còn trốn tiết nói mình có thể thi đậu, Hoàng đồng học không dám tin.
Thế nhưng, trong lòng không tin, ngoài miệng lại không nói như vậy.
Hoàng đồng học sẽ không dập đi hứng thú của học trưởng .
“Vậy lúc nào anh trở về ạ?” Hoàng đồng lại hỏi, “Giữa tháng bảy em thi học kỳ rồi.”
Cậu ý tại ngôn ngoại là thi học kỳ xong là nghỉ hè, nghỉ hè là lúc có thể đến chơi cùng học trưởng.
Đàm Tử Dực trầm mặc chốc lát, sau đó nói: “Em muốn anh quay về à?”
Hoàng đồng học cảm thấy mặt và lỗ tai đều nóng lên, cậu cầm vở kề sát trên mặt, lấy cảm giác hơi mát lạnh để giảm nhiệt độ mặt mình.
“Chỉ là, chỉ là cảm thấy sau này anh lên đại học rồi, chúng ta sẽ không còn gặp mặt nhiều nữa.” Hoàng đồng học nói, “Còn có Đại Hoàng, nó rất nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dong-hoc/1310397/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.