Hoàng đồng học có chút ngốc bỗng nhiên tỉnh ngộ, thì ra học tỷ liên tục trêu chọc mình, chị nói “bạn trai nhỏ” kia thế mà lại chính là mình.
Hoàng đồng học cảm thấy có chút dở khóc dở cười, còn có chút ngại ngùng.
Mình hiểu lầm học trưởng thời gian dài như vậy, cho rằng anh ấy là người xấu đi đùa bỡn tình cảm người khác, đột nhiên cảm thấy rất có lỗi.
“Không cần lo lắng.” Học trưởng xoa xoa đầu con mèo béo trong lòng Hoàng đồng học, “Anh chỉ muốn nói, muốn cho em từ từ suy nghĩ, là anh thích người ta trước, em vẫn còn có cơ hội hồi tâm chuyển ý.”
“Gì cơ ạ?”
Học trưởng nở nụ cười: “Anh hình như chưa chính thức nói với em đúng không?”
Hoàng đồng học quay lại.
“Anh thích em, ” học trưởng nói, “Không biết bắt đầu từ lúc nào, chính là thích em như thế. Có điều, giống như em thích bạn cùng bàn, một ngày nào đó anh cũng có thể sẽ thích người khác, vì lẽ đó tuy rằng anh không vội, nhưng em cũng đừng coi việc này không to tát.”
Đàm Tử Dực cười nhìn cậu: “Đợi đến lúc anh thích người khác rồi em hối hận cũng không còn kịp nữa đâu.”
Tim Hoàng đồng học đập rất nhanh, con mèo trong lòng cậu cũng bị ôm chặt lại.
“Em......”
“Ăn chút gì đi?” Đàm Tử Dực cắt lời cậu, “Gọi thức ăn ngoài hay là chúng ta xuống bếp?”
“Để em nấu đi.” Hoàng đồng học thả con mèo xuống, đi vào nhà bếp rửa tay.
Nhìn bóng lưng Hoàng đồng học, Đàm Tử Dực cũng thở phào nhẹ nhõm.
Anh thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dong-hoc/1310395/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.