Hoàng đồng học sợ đến nỗi giật mình, thiếu một chút té từ trên ghế salon xuống.
Cậu theo bản năng xin lỗi, đợi đến khi lấy lại tinh thần mới phát hiện thì ra không phải ở nhà.
“Học trưởng......”
Học trưởng cười nhìn cậu: “Làm sao vậy? Anh làm em sợ à?”
Hoàng đồng học lắc đầu một cái, ngồi xuống nói: “Em ngủ mơ, còn tưởng rằng đang ở nhà.”
“Ở nhà?””Mẹ của em không cho em đợi ở phòng khách, sẽ mắng em.”
Học trưởng nhìn cậu, cảm thấy vô cùng đáng thương, vò vò đầu cậu phát, kéo cậu lên: “Đi vào phòng ngủ đi, ở chỗ này không thoải mái.”
Lần đầu tiên Hoàng đồng học ngủ ở phòng người khác, cảm thấy ngượng ngùng, đi theo phía sau học trưởng lên trên tầng.
Cậu cũng là lần đầu tiên đến loại nhà phức tạp như vậy, cảm thấy rất rộng, rất xa hoa, một phòng của nhà người ta còn lớn bằng nhà cậu.
Học trưởng mang theo cậu đến phòng ngủ tầng hai: “Em ngủ phòng anh đi, anh ở sát vách, có chuyện gì thì gọi anh.”
Hoàng đồng học hướng về bên trong nhìn xung quanh.
“Ngủ một mình có sợ hay không?” Học trưởng cười nhìn cậu.
Hoàng đồng học vung tay: “Em từ nhỏ đã ngủ một mình, cái gì cũng không sợ.”
“Thế thì tốt rồi.” Học trưởng nói, “Thiếu chút nữa thì quên, em chờ anh một chút.”
Học trưởng tiến vào phòng ngủ, lấy ra một bộ quần áo ngủ sạch sẽ từ bên trong tủ quần áo: ” Em đi tắm rồi mặc quần áo ngủ của anh đi, không chê chứ?”
Hoàng đồng học xem áo ngủ trong tay anh, cảm thấy áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dong-hoc/1310385/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.