Dịch giả: Hoangtruc
Mộc Chân đi ra khỏi miếu Thành Hoàng, bước chân vừa ra đã vang lên tiếng tụng niệm chú Đại Từ Đại Bi. Đây không phải là sở học của Linh Sơn mà đột nhiên trong một ngày ngồi đả tọa, y tự biết ra, như thể đó là thứ ẩn trong lòng y từ lâu rồi, hoặc như nghe được từ trong trời đất hư vô.
Những nơi y đi qua, dưới đất hiện rõ từng dấu chân màu vàng sẫm, trong dấu chân còn có từng chữ tiếng Phạn phức tạp. Phàm nhân không nhìn thấy dấu chân đó nhưng trong mắt người tu hành thì dù trong thành có vô vàn dấu chân của người người đi lại, vẫn không cách nào che phủ đi dấu chân vàng sẫm kia.
Dấu chân bắt đầu từ trung tâm thành, sau đó vòng quanh một vòng miếu Thành Hoàng thành Phong Nguyệt, bao quanh tòa miếu lại. Rồi vòng tròn dấu chân kia được mở rộng ra, từng vòng rồi từng vòng. Từ trên không trung nhìn xuống, có thể thấy từng vòng tròn dấu chân màu vàng sẫm do Mộc Chân vẽ ra đang lan dần khắp tòa thành.
Ngay lúc Mộc Chân bước ra một vòng dấu chân đầu tiên, Thành Hoàng thành Phong Nguyệt đã cảm thấy thân thể mình như bị trói chặt lại. Tuy rằng Mộc Chân đã xin phép bà ta được xướng chú giảng đạo ba ngày nhưng bà ta vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu, thậm chí có chút lửa giận. Nếu không phải nương nương đã dặn trước rằng lần này tuyệt đối không nhúng tay vào dù trong thành Phong Nguyệt phát sinh bất cứ chuyện gì, bà ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189467/quyen-3-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.