Dịch giả: Hoangtruc
oOo
Khi tất cả mọi người, kể cả lão Tiếu đều quỳ rạp xuống đất bái lạy Thừa, chỉ có Diệu Mục đại pháp sư còn đang gắng gượng. So với những người khác đang run rẩy quỳ trên đất, y chỉ lùi lại hai ba bước, lại đang gắng gượng cố không lùi bước nữa. Y chính là đại biểu của Phật tổ, là Linh Sơn cực lạc. Tuy rằng y chưa từng đi qua núi Linh Sơn, cũng chưa từng gặp qua thế giới cực lạc, nhưng thế giới cực lạc Linh Sơn vẫn luôn một mực ở trong lòng y. Lúc còn ở quê nhà, hàng ngày y đều trèo lên một ngọn núi không tính là cao cách khá xa nhà mình, nằm rạp triều bái về phía mặt trời không biết bao nhiêu lần. Y cho rằng ánh sáng lúc mặt trời vừa mọc chính là ánh sáng ngời từ hai mắt Phật tổ phát ra.
Trong lòng y không cho phép chuyện thế giới cực lạc Linh sơn bị khinh nhờn, càng không cho phép người khác khinh nhờn Phật tổ. Mà hiện tại, đang có người bất kính Phật tổ ngay trước mặt y, điều này là không thể dung thứ được.
Y tụng niệm một đoạn vịnh xướng của “Cực Lạc Trường Sinh kinh”, bài kinh mà một đại hòa thượng dạy cho mình. Từ lúc nghe được bài kinh văn này, y lập tức bị chinh phục. Mỗi lần y niệm xướng, trước mắt đều sẽ hiện lên một thế giới cực lạc, trong đó không có bi thương, không có phiền não, cũng không có nhân gian bệnh khổ. Chỉ có cực lạc và trường sinh.
- Không ai có thể cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189439/quyen-3-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.